Saturday, September 9, 2017

 

Blue tri
 photo GoldFillPattern.jpg
 photo 1302116k64szzbogx.gif
1
 http://i626.photobucket.com/albums/tt346/Quynh494/blue-Ld-1.png

 

2
 http://i626.photobucket.com/albums/tt346/Quynh494/2d4743b5-8d38-47e8-858b-a985e41d13d8.png

 

 photo forevergoldbkgd 1.jpg
http://i870.photobucket.com/albums/ab261/mayman11/forevergoldbkgd%201.jpg

 

8  photo forevergoldbkgd 1.jpg
http://dl.glitter-graphics.com/pub/2735/2735024lc4lm9d0h4.jpg

 

9
http://dl.glitter-graphics.com/pub/153/153617fwnbu4h8qu.gif

 

 

10 http://dl.glitter-graphics.com/pub/153/153617fwnbu4h8qu.gif

 

11 http://dl.glitter-graphics.com/pub/680/680929ekz1vdmoz9.gif

 

12 http://dl.glitter-graphics.com/pub/153/153617fwnbu4h8qu.gif

13 http://dl.glitter-graphics.com/pub/680/680929ekz1vdmoz9.gif

 

************************************************************************

 

fold

 

************************************************************************

 

club

 

=============================

 

Blue club with others

-- with purple

 

 

-- with pink

 

 

-- with green

 





 


blue fold

 

************************ ************************

 

******************************

 

 

 

10  photo chiacutenht1EA31_zps139feaaf.jpg

 

7  photo NEW_1_zps304061ac.jpg

8  photo bkmecung_zps9e3d35aa.jpg

 

9 photo


**

 

 

1 photo bic_doc.png

2 photo bic_ngang.png

 

 

http://i626.photobucket.com/albums/tt346/Quynh494/bic_doc.png

 

****************

 

1
 photo bic_doc.png
http://i626.photobucket.com/albums/tt346/Quynh494/bic_doc.png

2
 photo bic_ngang.png

3
 photo hng_dc.png

4
 photo hng_ngang.png

5
 photo bch_ngang.png

6
 photo bch_dc.png

 

 

fold

 

************************************************************************

 

club

 

 photo triangelpurp_zpszkcu0rvr.jpg  photo triangelpurp_zpszkcu0rvr.jpg https://i682.photobucket.com/albums/vv190/doublenguyennguyen/425ad7a6-780a-43b9-bca2-7044d2fcbd2d_zps4rdht10m.jpg child&child nguyenandnguyen75@gmail.com Your password was changed nguyenandnguyen75@gmail.com https://app.photobucket.com/u/doublenguyennguyenBằng Mọi Cách Trung Cộng phải Giết Hết Dân Việt Nam https://vuonlenmai.blogspot.com/2020/02/bang-moi-cach-trung-cong-phai-giet-het.html Bài hát "Đáp Lời Sông Núi" thật ra cũng là nhạc của nhạc công Ca Lê Thuần và Trúc Hồ sáng tác cho mừng ngày quôc khánh cộng sản vn 2/9 đó. Bài viết ra để nâng tinh thần cho Hải Quân Quân Đội Nhân Dân VN cho đảo Hoàng Sa. người Bắc XHCN tràn ngập, chiếm hữu toàn bộ phố xá thương mãi trọng yếu của Sài Gòn. Làm sao nói khác được khi đi một vòng quanh Sài Gòn và các khu phố sầm uất nhứt, vào những hiệu buôn lớn để mua hàng hay hỏi han chuyện trò thì thấy toàn là người Bắc Cộng Sản - từ cô bán hàng đến bà chủ ngồi phía trong - cũng toàn là người của xã hội chủ nghĩa miền Bắc. Các tiệm buôn lớn trước 75 Các cơ sở khác như nhà hàng ăn lớn, tiệm phở, công ty thương nghiệp, dịch vụ lớn, những tiệm buôn bán đồ nhập cảng v. v... cũng đều do người Bắc XHCN chiếm giữ.  Các cô chiêu đãi viên trên phi cơ Việt Nam Hàng Không đều là người Bắc thân nhân hay con cháu cán bộ. Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam https://youtu.be/1SrwMA7ytFU The Boy's of '67 Vietnam's forgotten army: heroism and betrayal in the ARVN Main Author: Wiest, Andrew A. youtube.com - Hoàng Ngọc Diêu - Thế Cờ Đồng Tâm - https://youtu.be/LjmegmMK0bc Phân tích và bình luận của Hoàng Ngọc Diêu đang sống tại Úc Châu về sự kiện nổi dậy của Đồng Tâm. Coi chừng nhà cầm quyền Việt cộng cho thay đổi từ ôn hòa thỏa thuận để mua thời gian rồi VC lật lọng quật ngược lại người dân ở Đồng Tâm, để bị thất bại như vụ Formosa ở Hà Tĩnh Photo Hoàng Ngọc Diêu - Thế Cờ Đồng Tâm Translate Hoàng Ngọc Diêu: Rút ra đường lối cách người dân Đồng Tâm từ thế bị động đến chuyển thành thế chủ động bắt giữ đội quân trấn áp làm con tin để đối mặt với tà quyền Việt cộng. https://youtu.be/2Zk9UuWgUEI Ngày 30/4/1975 Cái Nhìn Khách Quan Nhất https://youtu.be/d7DDFF1u2-o Đây Mới Là Lịch Sử, Lịch Sử Hãy Để Nó Là Sự Thật https://youtu.be/YibMRsWqwPM Việt Cộng Chơi Trò Này Thì Có mười VNCH Cũng Thua https://youtu.be/l5bXK-1vEok Books on Google Play Vietnam's Forgotten Army: Heroism and Betrayal in the ARVN tiên lễ hậu binh cưỡng chiếm Nói về chữ nghĩa Việt cộng dùng chữ ma mãnh - Việt cộng giải phóng miền nam = Việt cộng Cưỡng chiếm miền nam - Nhà cầm quyền giải phóng mặt bằng = Việt cộng cưỡng chiếm đất sống của dân - Việt cộng dùng chữ thu hồi" để thay thế cho hành động "tịch thu" - Việt cộng dùng chữ "cướp chính quyền" ở miền bắc của chính phủ Trần Trong Kim để thay thế cho hành động "giải phóng nhân dân miền bắc" - Việt cộng dùng chữ: "mời anh ABC về trụ sở "làm việc" thay vì nói: "mời anh ABC về trụ sở "thẩm vấn". Việt cộng luôn dùng chữ nghĩa để đánh tráo, trí trá, tráo trở như Bắc Hàn, và nam Hàn là chữ trước 1975 VNCH miền nam gọi, thế giới cũng gọi là North Korea, South Korea. và bắc Việt và Nam Việt là North Vietnamese và South Vietnamese. Nhưng Việt cộng gọi né đi là Triều tiên và Hàn Quốc để tự động chia hai miền thành hai nước. Việt cộng gọi chính quyền Sài Gòn, Quân Đội Sài Gòn thay vì gọi là chính thể Cộng Hòa của miền nam/ VNCH và Quân Lực VNCH. Tại sao việt công gọi "chính quyền Sài Gòn" trong khi thế giới gọi là Republic of South Vietnam? Có phải Việt cộng né chữ Republic và south Vietnam? Republic of South Vietnam = Việt Nam Cộng Hòa Army of the Republic of Vietnam (ARVN) = Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa Tư duy = suy nghĩ, cách suy nghĩ, suy nghĩ riêng biệt, cá nhân, riêng tư. Sau 1975, việt cộng dùng nhiều chữ rất khác của trước 1975. Nếu VNCH dùng chữ Việt Hán thì thì VC đảo lại, họ dùng chữ Việt Nôm thí dụ: Hán Việt của VNCH Hội Hồng Thập Tự thì VC đổi ra Hội Chũ Thập Đỏ Ngũ Giác Đài thì VC đổi ra là Lầu Năm Gốc Xướng ngôn viên thì VC đổi ra nửa Hán nửa Nôm là người xuống ngôn Trong khi luật dùng Hán Việt là không đem nửa Hán nửa Việt vào ghép chữ Chữ Quốc Ngữ "Suy nghĩ" thời VNCH dùng, thì VC đổi ra là "tư duy" "Chữ" thời VNCH dùng thì VC đổi ra là "từ". "quần áo lót" thời VNCH dùng, thì VC đổi ra là "nội y" và còn nhiều nữa Tại sao VC làm vậy? Vì họ muốn tách rời thế hệ trước với thế hệ sinh sau 1975. Tách rời để thay đổi chữ nghĩa, lịch sử, cách sống để "trồng người" cộng sản thế hệ sau 1975, từ việc trồng người thành người cộng sản bắng cách dùng chính trị để VC/cộng sản họ sẽ từ từHán hóa thành người Hán trong chữ nghĩa, văn hóa, lịch sử.. Show less Phân Tích Tình Hình Việt Nam Và Con Đường Của Dân Tộc Việt Nam https://youtu.be/xgnnpP_rI9E Apr 17, 2017 Cùng nghe về biến cố ĐỒNG TÂM qua sự phân tích và bình luận của Tiến sĩ Hoàng Ngọc Diêu đang sống tại Úc Châu. Để tang cho VNCH 30/04/2017 quyết lật đổ chế độ CSVHoàng Ngọc Diệu: 3 bản chất đặc thù của cộng sảnN Hoàng Ngọc Diêu | Lực lượng đảng và lực lượng dân https://youtu.be/isujFf2WAQw Hoàng Ngọc Diệu: 3 bản chất đặc thù của cộng sản https://youtu.be/-Ozkc6u_MNM Hoàng NGọc Diệu - Kỳ 10: Biểu tình, phân tích và đúc kết kinh nghiệm từ Arab và Hong Kong https://youtu.be/-C8UuZ8Wk_s Hoàng Ngọc Diêu: Miền Nam Việt Nam sợ cái gì từ 1954 - 1975 https://youtu.be/ELf03cgikeU THÁNG TƯ, THẮP NÉN HƯƠNG LÒNG Đây Mới Là Lịch Sử, Lịch Sử Hãy Để Nó Là Sự Thật Sau Hiệp Đinh Pari cs đã vi phạm đình chiến đem quân xâm lược miền nam theo chỉ Thị của Chu Ân Lai, Mao Trạch Đông https://youtu.be/d7DDFF1u2-o Apr 12, 2017 Hoàng Ngọc Diêu xứng đáng là một sử gia của Việt Nam Dân chủ https://youtu.be/YibMRsWqwPM Apr 10, 2017 Lật lại lịch sử những góc khuất bị việt cộng ém nhẹm, các bạn nên xem để hiểu được đâu là chính nghĩa đâu là sự thật https://youtu.be/l5bXK-1vEok Apr 7, 2017 Jan 19, 2017 LỊCH SỬ VIỆT NAM DO CỘNG SẢN BỊA RA. SAU MÕI TRẬN ĐÁNH ĐỀU GHI LẠI THIỆT HẠI CỦA MỸ KO XÓT MỘT TÊN CÒN QUÂN CS KO NÓI ĐẾN MỘT TÊN https://youtu.be/07v7WH6V5sY [PHẦN 2] XEM ĐỂ BIẾT CỘNG SẢN DẠY LỊCH SỬ LỪ BỊP https://youtu.be/59vFu9YSTnA Huỳnh Quốc Huy: Phân Tích tình hình thế giới và hành động của mỹ tuần qua https://youtu.be/hhjZvcViplI Huỳnh Quốc Huy - Con cháu của Cộng sản không thể có đường lui !!! https://youtu.be/eJ0Zenoylnc Ba kịch bản nổ ra chiến tranh ở Triều Tiên https://youtu.be/ao5nah1Pmvw 3,172 1,662 Sư Đoàn 18 là sư đoàn đánh không bại của VNCH, nhưng vì Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, ra lệnh buông súng, nên Sư Đoàn 18 làm sao giải vây Sài Gòn được. Tướng tá phải kinh qua chiến trường, phải có công trạng, phải có tài năng thì mới được bổ nhiệm, chứ vì công trạng lật đổ chính quyền mà dược thăng chức thì đó là cái mầm họa cho quốc gia. Tuyên bố đầu hàng túc là ngoan ngoãn. Trong khi Sư Đoàn 18 là sư đoàn đánh không bại của VNCH, Sư Đoàn 18 Bộ Binh đánh trận ở Xuân Lộc. Sư Đoàn 18 là sư đoàn đánh không bại của VNCH. Vc không tấn công được Xuân Lộc,v à Sư đoàn 18 bb còn nguyên, họ b ị mất quân gì. Ngày 30 tháng Tư Sư Đoàn 18 Bộ Binh kéo về giải vây thủ đô Sài Gòn, khi đang kéo về tới Hàng Sanh thì nghe ông DVM đọc tuyên bố đầu hàng ra lệnh l í nh vnch buông súng, nên Sư Đoàn 18 làm sao giải vây Sài Gòn được. https://youtu.be/1oSDiPfaqCk Bức tử là hành vi đối xử tàn ác, thường xuyên ức hiếp, ngược đãi hoặc làm nhục người lệ thuộc mình, làm người đó tự sát. Cấu thành tội phạm của tội bức tử gồm: chủ thể của tội phạm, mặt khách thể của tội phạm, mặt khách quan của tội phạm và mặt chủ quan của tội phạm. Nước Yến 燕 thời Đông Chu Liệt Quốc là nước Việt 燕, phải đọc phát âm chữ nước “Yến 燕” nầy là nước Việt 燕 thì mới đúng. “Yến 燕” hay “Yan 燕” là do biến âm đọc trệch. Nước Yến 燕 là Việt 燕, nói tiếng Việt, cho nên quan trong triều dưới cấp “Tướng” là “tá”… Ví dụ như: “Thượng đại 大 phu 夫” là Thượng “tá”, “Trung Đại Phu” là Trung “Tá”. Chữ “Đại 大 Phu 夫” ngày xưa vùng nầy đọc là “Tài Phá”, Tài-Phá là chữ đa âm của “Tá”. Chuyện Thái Tử “Đan 丹” của nước “Yến 燕” nhờ “Kinh 荆 Kha 轲” thích sát Tần Thủy Hoàng rất nổi tiếng. Thái Tử tên “Đen 丹” thì đúng hơn, “Kinh-Kha / 荆轲” tên là “Cả” đúng hơn… (Nước Yến có nhiều dân Siberia nhập cư và làm vua, nhưng vẫn giữ tên Yến 燕). Ai là người gieo thù trong lòng dân tộc? VƯƠNG VĂN THẢ - LIVESTREAM 7/ CH còn hay đã mất? Làm sao để làm sống lại VNCH trong lòng mỗi người?* https://youtu.be/cCo_z1z2kDA Huỳnh Quốc Huy: VNCH còn hay đã mất? Làm sao để làm sống lại VNCH trong lòng mỗi người? https://youtu.be/cCo_z1z2kDA =================================== Hôm nay ngày mùng 10 tháng 3 âm lịch là ngày giỏ tổ Hùng Vương, chúng ta ôn lại lịch sử nhé: Chữ Nôm có trước chữ Hán Thông thường thì người ta chỉ đề cập hai chữ Việt là: Việt 粵 và Việt 越. “Việt” có phải là Nôm hay không? Việt 越: Chữ Nôm đọc là “Duyệt” ở Quảng Đông. Bắc Kinh đọc là “Yúe越”. Hán-Việt Đọc là Việt. Triều Châu đọc “Việt 越” là “Oắt” (chú ý: từ âm “yué” qua “úe” rồi “Oắt” chẳng bao xa; và thật ra chữ nầy mượn bộ tẩu là “chạy” cộng với âm cái “Rìu” để thể hiện phát âm “chiếu”,“chiếu” –> iếu->Oắt). Việt 粵: Chữ Nôm đọc là “Duyệt粵” ở Quảng Đông. Ngày nay Hán Việt và Việt đọc là “Việt粵”, âm Bắc kinh đọc là “Yué粵” (ghi chú: bên Triều Châu dùng chữ “Việt 越” thay chữ “Việt 粵” nầy). Cách viết chữ “Việt粵” nầy rất giống chữ “dịch 易”. chữ “Việt粵” nầy là “Hướng 向” về mặt trời Chiếu sáng - với chữ “thể 采”: là “Bẻ” để “biểu hiện ý” của âm “E” là “Yue” là “Việt”_ bản thân của chữ “thể 采” trong cổ văn thì đó là chữ Nôm nghĩa là “Cháy 采”, chứ “Cháy” là “Mộc 木” đang phát cháy bằng mấy nét phía trên là ngọn lửa. Ghi thêm: nước Yến 燕 thời Đông Chu liệt quốc là nước Việt 燕, phải đọc phát âm chữ nước “Yến 燕” nầy là nước Việt 燕 thì mới đúng. “Yến 燕” hay “Yan 燕” là do biến âm đọc trệch. Nước Yến 燕 là Việt 燕, nói tiếng Việt, cho nên quan trong triều dưới cấp “Tướng” là “tá”… Ví dụ như: “Thượng đại 大 phu 夫” là Thượng “tá”, “Trung Đại Phu” là Trung “Tá”. Chữ “Đại 大 Phu 夫” ngày xưa vùng nầy đọc là “Tài Phá”, Tài-Phá là chữ đa âm của “Tá”! Chuyện Thái Tử “Đan 丹” của nước “Yến 燕” nhờ “Kinh 荆 Kha 轲” thích sát Tần Thủy Hoàng rất nổi tiếng. Thái Tử tên “Đen 丹” thì đúng hơn, “Kinh-Kha / 荆轲” tên là “Cả” đúng hơn… (Nước Yến có nhiều dân Siberia nhập cư và làm vua, nhưng vẫn giữ tên Yến 燕). - Trước hết, chữ Nôm hay chữ Hán đều là chữ “tượng hình”, rồi trở thành chữ “biểu ý” và thành ra “chữ Vuông”. Khi vẽ hình mặt trời là vòng tròn >O< phát sáng bởi có nhiều tia sáng chung quanh, thì đó là chữ tượng hình. Sau đó chữ tượng hình được đơn giản hóa, bỏ đi các tia sáng, chỉ còn vòng tròn O và gạch ngang ở chính giữa vòng tròn. Sau đó, cái vòng tròn lại được sửa lại, thành ra hình chữ Nhật日 ngày nay. Phát âm Hán Việt đọc là “Nhật日”. Phát âm Bắc kinh-Hoa ngữ đọc như là “Rướ日”. - Khi viết Nguyệt月 là vẽ hình/ “tượng hình” về mặt trăng, hình bán nguyệt. - Khi viết Nhật 日 là vẽ hình/ “tượng hình”, hình mặt trời. - khi nhập Nhật日 và Nguyệt月 chung thành chữ “Minh明”, là “biểu Ý”, chứ không còn là vẽ hình nữa. Và biểu hiện ý nghĩa thì còn dùng cách ghép và mượn chữ có sẵn bằng ý nghĩa của chữ gốc (gọi là giả tá), bằng âm thanh của chữ gốc (gọi là hài thanh). Ví dụ: Thỉnh 請 là sinh, thanh 清 là sạch, đều là theo cách “biểu ý”; cũng như chữ tình 情 và chữ thanh青 là xanh cũng là chữ “biểu ý”, để nói lên ý nghĩa, chứ không thể “dùng màu xanh để vẽ ra cái hình màu xanh”! Chữ Nôm có trước chữ Hán quá lâu, lâu đến đỗi người ta quên đi “chữ 字 Vuông 文” mà chỉ biết có “Văn 文 Tự 字”. Chữ Hán bây giờ là chữ Nôm thời xa xưa của Việt tộc, khi người Hán cai trị người Việt, họ cho cải biến modify) dân dà theo thời gian, khiến bây giờ ta không nhận ra, nhưng nếu xem xét kỹ, thì ta thấy ra được cái gốc của nó. Xin Trích phần nầy từ “thuyết văn” cuả Hứa Thận thời nhà Hán: Chữ Nôm có trước chữ Hán quá lâu, lâu đến đỗi người ta quên đi.“. Dân du mục Hán tộc ăn cắp văn minh văn hóa Lúa-Nước của tộc Bách Việt. Nhưng họ viết sách nói là Hán tộc đồng hóa Bách Việt giống họ. =================================== Hôm nay ngày mùng 10 tháng 3 âm lịch là ngày giỏ tổ Hùng Vương, chúng ta ôn lại lịch sử nhé: Thông thường thì người ta chỉ đề cập hai chữ Việt là: Việt 粵 và Việt 越. “Việt” có phải là Nôm hay không? *Việt 越: Chữ Nôm đọc là “Duyệt” ở Quảng Đông. Bắc Kinh đọc là “Yúe越”. Hán-Việt Đọc là Việt. Triều Châu đọc “Việt 越” là “Oắt” (chú ý: từ âm “yué” qua “úe” rồi “Oắt” chẳng bao xa; và thật ra chữ nầy mượn bộ tẩu là “chạy” cộng với âm cái “Rìu” để thể hiện phát âm “chiếu”,“chiếu” –> iếu->Oắt). * Việt 粵: Chữ Nôm đọc là “Duyệt粵” ở Quảng Đông. Ngày nay Hán Việt và Việt đọc là “Việt粵”, âm Bắc kinh đọc là “Yué粵” (ghi chú: bên Triều Châu dùng chữ “Việt 越” thay chữ “Việt 粵” nầy). Cách viết chữ “Việt粵” nầy rất giống chữ “dịch 易”. chữ “Việt粵” nầy là “Hướng 向” về mặt trời Chiếu sáng - với chữ “thể 采”: là “Bẻ” để “biểu hiện ý” của âm “E” là “Yue” là “Việt”_ bản thân của chữ “thể 采” trong cổ văn thì đó là chữ Nôm nghĩa là “Cháy 采”, chứ “Cháy” là “Mộc 木” đang phát cháy bằng mấy nét phía trên là ngọn lửa. Ghi thêm: nước Yến 燕 thời Đông Chu liệt quốc là nước Việt 燕, phải đọc phát âm chữ nước “Yến 燕” nầy là nước Việt 燕 thì mới đúng. “Yến 燕” hay “Yan 燕” là do biến âm đọc trệch. Nước Yến 燕 là Việt 燕, nói tiếng Việt, cho nên quan trong triều dưới cấp “Tướng” là “tá”… Ví dụ như: “Thượng đại 大 phu 夫” là Thượng “tá”, “Trung Đại Phu” là Trung “Tá”. Chữ “Đại 大 Phu 夫” ngày xưa vùng nầy đọc là “Tài Phá”, Tài-Phá là chữ đa âm của “Tá”! Chuyện Thái Tử “Đan 丹” của nước “Yến 燕” nhờ “Kinh 荆 Kha 轲” thích sát Tần Thủy Hoàng rất nổi tiếng. Thái Tử tên “Đen 丹” thì đúng hơn, “Kinh-Kha / 荆轲” tên là “Cả” đúng hơn… (Nước Yến có nhiều dân Siberia nhập cư và làm vua, nhưng vẫn giữ tên Yến 燕). - Trước hết, chữ Nôm hay chữ Hán đều là chữ “tượng hình”, rồi trở thành chữ “biểu ý” và thành ra “chữ Vuông”. Khi vẽ hình mặt trời là vòng tròn >O< phát sáng bởi có nhiều tia sáng chung quanh, thì đó là chữ tượng hình. Sau đó chữ tượng hình được đơn giản hóa, bỏ đi các tia sáng, chỉ còn vòng tròn O và gạch ngang ở chính giữa vòng tròn. Sau đó, cái vòng tròn lại được sửa lại, thành ra hình chữ Nhật日 ngày nay. Phát âm Hán Việt đọc là “Nhật日”. Phát âm Bắc kinh-Hoa ngữ đọc như là “Rướ日”. - Khi viết Nguyệt月 là vẽ hình/ “tượng hình” về mặt trăng, hình bán nguyệt. - Khi viết Nhật 日 là vẽ hình/ “tượng hình”, hình mặt trời. - khi nhập Nhật日 và Nguyệt月 chung thành chữ “Minh明”, là “biểu Ý”, chứ không còn là vẽ hình nữa. Và biểu hiện ý nghĩa thì còn dùng cách ghép và mượn chữ có sẵn bằng ý nghĩa của chữ gốc (gọi là giả tá), bằng âm thanh của chữ gốc (gọi là hài thanh). Ví dụ: Thỉnh 請 là sinh, thanh 清 là sạch, đều là theo cách “biểu ý”; cũng như chữ tình 情 và chữ thanh青 là xanh cũng là chữ “biểu ý”, để nói lên ý nghĩa, chứ không thể “dùng màu xanh để vẽ ra cái hình màu xanh”! *Chữ Nôm có trước chữ Hán quá lâu, lâu đến đỗi người ta quên đi “chữ 字 Vuông 文” mà chỉ biết có “Văn 文 Tự 字”. Chữ Hán bây giờ là chữ Nôm thời xa xưa của Việt tộc, khi người Hán cai trị người Việt, họ cho cải biến modify) dân theo thời gian, khiến bây giờ ta không nhận ra, nhưng nếu xem xét kỹ, thì ta thấy đượ c cái gốc của nó. * Xin Trích phần nầy từ “thuyết văn” cuả Hứa Thận thời nhà Hán: *Chữ Nôm có trước chữ Hán quá lâu, lâu đến đỗi người ta quên đi “chữ 字 Vuông 文” mà chỉ biết có “Văn 文 Tự 字”*. Views Nguyễn Xuân Nghĩa là cha đẻ của Đảng Việt Tân https://anhbasam.wordpress.com/2015/12/27/6280-kinh-te-gia-nguyen-xuan-nghia-anh-la-ai/ ⊙ Bằng Phong Đặng Văn Âu thoát chết bởi băng đảng Việt Tân của kinh tế nguyễn xuân nghĩa như thế nào? http://i682.photobucket.com/albums/vv190/doublenguyennguyen/n thằng rắn độc nguyễn xuân nghĩa là cha đẻ của đảng việt tân thằng rắn độc nguyễn xuân nghĩa đuợc việt cộng cài đặt ra hải ngoại để phá banh hải ngoại bằng phương tiện truyền thông Thằng rắn độc nguyễn xuân nghĩa này với số tiền kếch sù của Mặt Trận Phục Quôc vnch do hải ngoại gom góp lại được các nhà báo “lề phải ở hải ngoại” bảo kê. Ông phù phép, biến cộng đồng hải ngoại thành những người mất NIỀM TIN vào chính nghĩa quốc Gia, như Việt cộng đã chỉ thị cho ông phải làm gì, khi việt cộng cho ông ra hải ngoại. BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU https://anhbasam.wordpress.com/2015/12/27/6280-kinh-te-gia-nguyen-xuan-nghia-anh-la-ai/ Trump rất ghét dân truyền thông những thằng đĩ miệng làm tay sai cho cho di bom VC đó, hắn coi chừng Trump sút hắn về VN cho hắn ở để mà thưa kiện. Vietcong and communist are terrorist https://caybut2.blogspot.com/2016/09/chien-si-ao-en_40.html https://caybut2.blogspot.com/2016/11/chien-si-ao-en-nhan-dan-tu-ve-vnch.html ộng Việt cộngchúng mày dùng súng Tàu cộng đánh giết, cưỡng chiếm người miền nam VNCH xong, Việt cộng chúng bây mời tụi Tàu cộng chúng nó vào chứ ai khác, nó có cướp gì đâu! - Đánh giết, cưỡng chiếm người miền nam VNCH rồi vơ vét của cải về bắc là chúng mày. - Mời tụi Tàu cộng vào nước Việt Nam để làm tiền cũng là chúng mày. Bây giờ chúng mày gào Tàu cộng chúng nó cướp của chúng mày hả? Tự sờ gáy chúng màyđi, ai là kẻ cướp, ai mời giặc vào lấy tiền, ai vừa đốt nhà vừa la làng? VIET NAM CONG HOA - TU DO - HANH PHUC VIỆT NAM KHÔNG ĐÒI XƯƠNG MÁU - VIỆT NAM KÊU GỌI THƯƠNG YÊU Tuesday, January 27, 2015 DỰNG NƯỚC VÀ GIỮ NƯỚC chế độ CS Hanoi Căn cứ Mai Lộc 31/1/1971 - Chuẩn bị cuộc hành quân Lam Sơn 719 THE LONG WALK TO KHE SANH--A Chinook helicopter unload a stream of South Vietnamese soldiers Jan. 31 at Mai Loc, South Vietnam. This was a staging area where the men prepared to move out along Route 9 on their way to Khe Sanh. News was embargoed until Thursday. (AP Wirephoto) (Feb 4, 1971) Lũ cướp giả dạng mặc áo làm lính đĩ chó viêt cộng, lòn háng Tàu cộng giết hại dân Việt Nam, bán nước cho giặc Tàu. Càng ngày dân Việt Nam càng căm thù, ghét tởm, tởm lợm bọn việt cộng chúng mày. Chúng mày đăng hình lính đĩ chó việt cộng đứng ngang với người chân chính bịp bợm, đưa dân Việt vào vòng nô lệ lao đao, cùng khốn vì mấy tấm hình trá dạng. Thằng nhiếp ảnh họ Chu nào đó, đĩ chó bọn Việt cộng mày. Không xa đâu những thằng đĩ chó việt cộng sẽ bị dân kép xuống đập chết hết phanh thây chúng bây đã dâng đất cho Tàu cộng 1,136 Giáo xứ Vĩnh Hoà Biểu Tình Formosa cút khỏi Việt Nam https://youtu.be/dZVsziam_AkBeautiful...need more sign in english please. "Viet dont kill Viet"; "Formosa get Out", "China get Out", "Vietnam Freedom"...etc. Wear Tshirt/Head Band with flag of USA/German/England/Australia ARVN QLVNCH Views Thượng nghị sĩ phóng viên Ngọc Lan nhận bao thư những năm ấy, Bảo Tuấn là soái ca của rất nhiều cô gái. đời tư rất khép kín, tuyệt nhiên chưa bao giờ nghe tin con rơi con rớt gì như mấy ông kia cả. lý do theo mình hiểu vì Bảo Tuấn là con lai nên rất thấu nỗi buồn cha ngoại tình ... mắt của bảo tuấn nhìn rất buồn , mấy bạn qua nghe " hai mùa mưa " mà như muốn khóc theo luôn Reply 1 tuan anh tran tuan anh tran2 weeks ago nhảm nhất là đem ông này so ông kia r tìm 1 ông là nhất ...mỗi người mỗi vẻ chứ Senator Tony Mendoza on the Removal of Senator Janet Nguyen Senator Anderson Broadcast Một khi phải cạnh tranh với bọn công ty trí trá gian tham vô liêm sỷ của bè lũ Obama - Clinton thì đương nhiên, những công ty chân chính ủng hộ Trump làm sao đọ được ? Lương thì phải trả đúng, bảo hiểm cho người lao động cũng phải chi trả đúng chuẩn Mỹ, thuế thu nhập vẫn phải đóng đúng chuẩn Mỹ. Chưa kể thằng Obama còn dùng ngân sách cho hàng trăm thứ phúc lợi nhảm nhỉ để lôi kéo phiếu phổ thông, nói toẹt ra là lôi kéo những người hiểu biết kém, không nhận ra sự gian xảo trí trá của chúng. May mà các đại cư tri Mỹ toàn cao thủ không bị lừa ! Để cho con mụ Clinton thắng cử thì ngân sách tiếp tục thâm hụt, những công ty xấu tiếp tục trốn thuế, những doanh nghiệp đàng hoàng ngày càng thui chột. Tình trạng này còn phổ biến đối với bọn đa quốc gia đặt công xưởng tại Tàu. Vì khi chúng sản xuất tại Tàu, nếu chúng thông đồng với bọn Tàu làm láo sổ sách kế toán thì sở thuế Mỹ có vào đấy mà điều tra được không ? Bọn vô liêm sỉ như Tàu nhái hàng, ăn cắp bản quyền trắng trợn thì làm sao điều tra chúng được ? Bọn Apple, HP... đại khái là những công ty đặt nhà máy tại Tàu Cộng thông lưng với Tập Cận Bình để trốn thuế đã đành. Nhưng chúng vẫn tiếp tục lợi dụng thương hiệu quốc gia Mỹ - là một thương hiệu tổng hợp từ tất cả các yếu tố: nước Mỹ, sức mạnh của văn hóa, của khoa học, của quân đội và xương máu lính Mỹ. Thử hỏi hiện giờ, nếu không dựa dẫm vào thương hiệu Mỹ, thì bọn Apple hơn được Samsung của Hàn Quốc là mấy. Dựa vào thương hiệu Mỹ nên chúng mới bán được giá cao hơn nhưng lại trốn thuế, chuyển giá. Cũng là một dạng dối trên lừa dưới, lừa đảo cả chính quốc Mỹ lẫn nước sở tại nơi chúng đầu tư ! Nếu chúng thích độc lập kinh doanh cũng được, nhưng phải từ bỏ thương hiệu Mỹ và lỡ có sinh sự gì với bọn Tàu Cộng thì cũng đừng có kêu xin chính phủ Mỹ và quân đội Mỹ can thiệp. Còn một khi chúng vẫn còn phải dựa vào uy thế Mỹ, thì chúng phải trả tiền dưới hình thức đầu tư lại sản xuất tại Mỹ, thuê công nhân Mỹ theo như Trump đòi hỏi ! Chính sách nhu nhược với Tàu Cộng của thằng Obama là bởi vì nó ăn tiền của các tập đoàn công nghệ như Apple, HP chứ ai - vì bọn đó thông lưng với Tàu. Chứ cái thằng đó mà kiếm tiền từ viết sách? Sách nó viết ra có chó nó đọc! liệt kê Những Đóm Mắt Hỏa Châu - Phương Dung https://youtu.be/pEEMJ_E6b2M Những Ngày Xưa Thân Ái - Trừơng Vũ https://youtu.be/T-t_FOBZ8HY Ngày còn chinh chiến https://youtu.be/1o2WhdvCAak Trên Bốn Vùng Chiến Thuật -- Hoàng Oanh https://youtu.be/rNNGpmqsUuk Phố đêm - Phương Dung https://youtu.be/scT5z10pU8s Một Ngày Tàn Chiến Tranh - Trường Vũ https://youtu.be/rZXqHC_Jy98 Những bài hát và hình ảnh về lính Dù - Thiên Thần Mũ Đỏ VNCH https://youtu.be/ZnSLX6YiwQU https://caybut2.blogspot.com/2016/05/sai-gon-thu-bay.html Chiến Sĩ Áo-Đen https://caybut2.blogspot.com/2016/11/chien-si-ao-en-nhan-dan-tu-ve-vnch.html Thủ Tướng chỉ là cái trọng nhiệm tôi đứng ra để đương đầu với csvn – 1,214 Views 2/16/2017 1,370 Views Trên toàn thế giới, từ cổ chí kim, chưa hề có chính phủ độc tài nào dám đưa vũ khí cho dân để người dân tự bảo vệ cho chính mình, mà họ không sợ người dân tạo phản. Tức là nhận lãnh nhiệm vụ và có trách nhiệm được giao phó để đương đầu với đảng Việt cộng, Thủ Tướng không phải cấp bậc chức vụ trong quân đội hay chức vụ trong hành chánh quốc gia. Trung Cộng Âm mưu chia cắt đất nước Việt Nam ra làm hai mảnh... https://youtu.be/zju32CkoKcQ Phật Giáo Dấn Thân 社会参画仏教 *Năm 2017 nước Việt Nam sẽ sang trang sử mới với Hiến pháp mới và Tiền VNCH* *Năm 2017 nước Việt Nam sẽ sang trang sử mới với Hiến pháp mới và Tiền VNCH* Ông Đào Minh Quân nói là ông sẽ giao lại quyền lãnh đạo đất nước cho thành phần trẻ hơn, do dân bầu ra. Ông chỉ là người "bắt rắn" chứ không phải nhà chính trị tài ba, sứ mệnh "bắt rắn" của ông đã xong và nay trong vai trò đại diện chính phủ lâm thời, rồi giao quyền lãnh đạo lại cho người được dân bầu ra. ------------------------------------------------- Đây là chuyện "bắt rắn", của Thủ Tướng Đào Minh Quân, cựu quân nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa *Thâu tóm 617 tỉ đô la của cán gộc Việt cộng* Nhiều người nói rằng - Chính phủ này ở bên Mỹ, thì làm sao mà tịch thâu được tài sản của cộng sản Việt Nam, thì tôi cũng xin thưa rằng: Chính phủ này đã nằm chờ kế hoạch là 25 năm. Để làm gì? Để cho con chuột cộng sản nó thò ra khỏi hang nó bắt đầu đi ăn hàng, cho đến khi con chuột lớn nó mới thấy an toàn nó mới chui ra. Hiện nay con chuột lớn là con chuột bọn đầu sỏ cộng sản Việt Nam, con chuột nhỏ là thân nhân bà con họ hàng anh em của họ gì đó tay chân của họ, họ cho đến Mỹ này, tức là họ thò ra khỏi hang, họ chui qua Mỹ này. Nước Mỹ này là cái bẫy, họ mua cái nhà, họ mua cái xe, họ thử coi có bị gì không, họ giấu tiền, tẩu tán tài sản, họ rửa tiền để mang qua Hoa Kỳ, họ thoát được. Lần lần họ mua cái nhà lớn hơn, họ mua tới chung cư, rồi họ mua luôn ngay cả cái khu Bolsa, cho nên những anh nào chống cộng mà cứ quay quanh cái Bolsa đó thì coi chừng cũng đã ăn một số tiền của Việt cộng rồi, cho nên họ chỉ cầm cờ đi vòng vòng chứ họ không muốn triệt hạ đảng cộng sản, vì đảng cộng sản đang nuôi họ, vì đảng cộng sản nó đã mua cái khu Little Saigon rồi, tức là cái trung tâm thủ đô tị nạn cái khu vùng lớn nhất của chúng ta tại Hoa Kỳ. Tuy nhiên, đó chỉ là cái bẫy thôi. *Khi mà cộng sản nó bỏ ra 617 tỉ đô la tại Hoa Kỳ thì đến lúc cái bẫy nó sập xuống.* Tháng 12 (2016) vừa rồi chúng ta thấy Tổng Thống Obama trước khi bàn giao qua cho Tổng Thống Donald Trump thì ông Obama có ký một cái lệnh là đông lạnh tài sản của những người gian ác gian trá, như cộng sản Việt Nam là bằng chứng rửa tiền. (Trích ra từ video clip) THÀNH TÍCH CỦA VNCH Điểm son của Đệ Nhất VNCH: 1- Ấp Chiến Lược. 2- Dân Vệ Điểm son của Đệ Nhị VNCH: A- Bộ Luật Người Cày Có Ruộng. B- Nhân Dân Tự Vệ LƯU Ý: Dưới hai chế độ VNCH: a- Ích lợi người dân trên hết. b- Trên toàn thế giới, từ cổ chí kim, chưa hề có chính phủ độc tài* nào dám đưa vũ khí cho dân để người dân tự bảo vệ cho chính mình, mà họ không sợ người dân tạo phản. Chân lý: VNCH vì nước, vì dân trên tất cả quyền lợi của người cầm quyền. VNCH muôn năm vì quốc gia dân tộc. VNCH không phải là chủ nghĩa chính trị ngoại lai, mà là chủ nghĩa Văn Hóa Tự Trị của người VN cho VN. Điểm son về Kỹ Nghệ: Hãng xe La Dalat - VN đã sản xuất xe từ 1936-1975, nhà máy xi măng Hà Tiên, hãng làm kem đánh răng, xà bông Cô Ba... và còn nhiều lắm. Điểm son về khoa học: TRUNG TÂM NGHIÊN CỨU NGUYÊN TỬ HẠNH NHÂN **(Nuclear Reactor). Triga Mark II, Đà Lạt - Trong thập niên 60-70, VN (Nhật lúc bấy giờ không được phép nghiên cứu dựa theo ký kết đầu hàng Đệ Nhị Thế Chiến) đã dẩn đầu về phương diện này. Điểm son về Giáo Dục, Xã Hội: Dưới hai chế độ VNCH, song song với đấu tranh tự vệ, chiến lược tiên quyết là đầu tư vào thế hệ tương lai. Học đường rất nghiêm chỉnh theo truyền thống từ ngàn xưa để lại cộng thêm kiến thức hiện đại được cập nhật hóa. Thầy cô được kính trọng tuyệt đối, và thương yêu. Học vấn, sách giáo khoa, ăn uống bổ dưởng, y tế, hoàn toàn miển phí. Điểm son về Văn hóa: Rất nhiều giải văn chương, nghệ thuật, đã được trao ra trong suốt chế độ VNCH để khuyến khích tài năng đang lên. Điểm son về Chiến Lược: Đại Học Quốc Gia Hành Hánh. Trường này là kiểu mẩu để các nước chung quanh noi theo. Đây là nơi huấn luyện những nhân tài quản trị đất nước. Trường Thiếu Sinh Quân. Trường quân đội này lập ra để giúp đở và đào tạo những con em của những chiến sĩ vị quốc vong thân. Đại Học Quân Sự Đà Lạt. Trường này có thể được coi như là trường quân sự nổi tiếng West Point của Mỹ. Lợi điểm Địa Lý: VN có vị thế chiến luợc rất cao vì vị trí của VN rất thuận lợi cho giao Thông hàng hải quốc tế. VN có tiềm năng trở thành cửa khẩu thương mại cho Á Châu (như Singapore vậy). Singapore không thể như ngày nay nếu như VNCH sống sót - vì lúc đó Singapore còn thua VN rất xa trên mọi mặt (Singapore không có gì cả nhân sự, tài nguyên thiển nhiên kể cả nước ngọt). Lợi điểm Tài Nguyên: VN rất phong phú về thủy sản, khoáng sản***, lâm sản***, và dầu hỏa***. Dưới thời Đệ Nhị VNCH, hai giếng dầu Hoàng Hổ và Bạch Hổ (gần Trường Xa, Hoàng Xa***) đả tích cực hoạt động. * dcsVN luôn tuyên truyền rằng VNCH độc tài, tham nhũng. ** Nga đang sử dụng * tầu cộng đang làm chủ quyền và khai thác Trên đây là tất cả những tiềm năng và hy vọng mà quê hương VN đã bị CƯỚP đi. VNCH - Một huyền thoại huy hoàng của đất nước VN đã đạt được. Hy vọng rằng những bạn trẻ bây giờ có thể hiểu và biết những điều này, và tôi củng hy vọng rằng tinh thần VNCH sẽ mãi mãi trường tồn với dân tộc. ➢Nước Tàu sẽ bị Mỹ đánh bằng kinh tế và bị chia ra làm nhiều mảnh. ➢Nếu VN có chia đôi thì không ai muốn ở bắc nữa, người dân đã hiểu cộng sản là gì, ngoại trừ những ai ăn lương của chúng, nhưng chúng cũng không có tiền để trả ➢PHONG TRÀO THÀNH LẬP ĐỆ TAM VIỆT NAM CỘNG HÒA đang lớn mạnh Năm 2017 nước Việt Nam sẽ sang trang sử mới với Hiến pháp mới và Tiền VNCH https://youtu.be/o5ptbfKfLzo ➢Nam Hàn và bắc Hàn nhập một. Hết cộng sản. ➢Mỹ không còn muốn làm cảnh sát thế giới vì không còn cộng sản. ➢Thế kỷ 21 khác với các thế kỷ trước. Dầu khí/năng lượng không còn là vấn đề của Hoa Kỳ các giếng dầu ở Trung Đông như các thế kỷ trước nữa, và nhân lực không còn quan trọng trong cơ xưởng sản xuất nữa, nhũng người máy sẽ thay thế nhân công. ➢ Quân sự không cần lưc lượng hùng mạnh mà chỉ cần "bấm nút" thôi. Người máy làm được. Trật tự thế gìới sẽ lập lại. Thử hỏi: Sau 41 năm thanh bình, VN bây giờ có đạt được trình độ nêu trên của VNCH đã làm hơn 60 năm về trước hay không? Thử hỏi: Với giáo dục suy đồi hiện nay ở VN, khi học sinh phải hối lộ để được lên lớp, 41 năm nữa VN sẽ ra sao? Có tất cả hồ chí minh và bè lủ cs: Không có gì cả, nhất là về mặt giáo dục. VIỄN CẢNH VỀ CHÍNH THỂ CỘNG HÒA CHO VIỆT NAM https://caybut2.blogspot.com/2014/10/vien-canh-ve-chinh-cong-hoa-cho-viet-nam.html Đệ Tam Cộng Hòa: Tiếng vọng của quá khứ trong tương lai https://caybut2.blogspot.com/2014/10/e-tam-cong-hoa-tieng-vong-cua-qua-khu.html Tinh Thần Cộng Hòa Vẫn Tồn Tại https://caybut2.blogspot.com/2014/10/tinh-than-cong-hoa-van-ton-tai-mac-du_20.html Giá Trị Của Nền Cộng Hòa tại Miền Nam https://caybut2.blogspot.com/2014/10/tinh-than-cong-hoa-van-ton-tai-mac-du.html VNCH - Quốc Gia Trẻ Trung Của Đông Nam Á https://caybut2.blogspot.com/2014/10/vnch-quoc-gia-tre-trung-cua-ong-nam.html Đại Nguyễn Long Public cha chả ! nhìn qua hình ảnh của màn hình thi quá giống với cá Hổ (Piranha) là loài ác ngư rất khủng khiếp. nó là cơn ác mộng của tất cả các sinh vật kể cả loài người mặc dù thịt nó nghe nói rất ngon. https://caybut2.blogspot.com/2016/07/hay-co-vo-phong-trao-thanh-lap-e-tam.html Bức Tượng Thương Tiếc https://caybut2.blogspot.com/2016/12/buc-tuong-thuong-tiec-tho-va-nhac-cho.html Published on Feb 10, 2017 16 tháng 2 năm 1991 https://youtu.be/9sn0THY9S8E 1,682 = 2/9/2017 Ca sĩ, bác sĩ, liêm sĩ, sĩ quan, kẻ sĩ, sĩ diện... tất cả đều được viết như thế trước 1975. Sau 1975 các chữ i ngắn đều phải thay bằng i dài là y. Cách đánh dấu phải xê dịch đi.... Cá nhân tôi vẫn giữ văn hóa, văn phong, cách thức của thời trước 1975 vì về sau con cháu của chúng ta sẽ đi tìm hiểu về chúng ta trước 1975 sinh sống ra sao ăn học ra sao. ra sao, ăn, học, viết, câu văn cú pháp, như thế nào mà đã tạo được những bài ca, âm nhạc, thi phú... lẫn nói năng, xử sự, giao tiếp, phép cách xã giao. Để sau này ta so sánh những cái việt cộng cho thay đổi có cần thiết hay không, có tốt đẹp hơn không, hay chỉ là sự phá hoại, ngạo mạn, bừa bãi của Việt cộng úy ủy ụy hỏa họa Hóa hòa Kính Thưa quý vị, Một lần nữa, tôi minh xác rằng tôi chống từ ngữ cộng sản không phải vì tôi quá khích, nhưng vì loại từ ngữ nầy SAI (sai văn phạm hoặc dùng sai chỗ) hoặc vô nghĩa, hoặc không trong sáng. Tôi tin tưởng rằng ngôn ngữ cần được sáng tạo, bồi đắp, du nhập theo nhu cầu phát triển, tiến hóa một cách tự nhiên trong mọi lãnh vực: khoa học, kỹ thuật, văn hóa, xã hội v. v... Tuy nhiên, từ ngữ của Việt cộng không có tính cách bồi đắp, sáng tạo theo nhu cầu tiến hóa về mọi mặt, mà là những chế biến vô nghĩa hoặc dịch chữ ngoại ngữ một cách sai, bậy, và dễ dãi thiếu căn bản kiến thức. Thật vậy, sau đây là những thí dụ điển hình: (1) Sai văn phạm: * "Tôi kỷ luật anh": SAI vì "kỷ luật" là danh từ chứ không phải là động từ. Nói cho đúng, ta phải nói: "Tôi phạt anh". * "Anh Ba liên hệ chị Tư": SAI vì "liên hệ" là tĩnh từ chứ không phải là động từ. Nói cho đúng, ta phải nói: "Anh Ba liên lạc chị Tư". (2) Dùng SAI chỗ: * "Chiều nay tôi sẽ giải phóng con chó của tôi", thay vì "chiều nay tôi làm thịt (giết) con chó của tôi". * "Tôi nhất trí với anh" thay vì "tôi đồng ý với anh". * "Hàng cao cấp" thay vì 'hàng hạng nhất' hoặc 'hàng thượng hạng'. "Cao cấp" chỉ dùng cho chức vụ như sĩ quan cao cấp. (3) Dùng chữ vô nghĩa: * "Thu nhập bình quân" thay vì "lợi tức trung bình": (SAI là bởi vì "quân bình" có nghĩa là cân bằng; theo danh từ kinh tế thì "điểm quân bình" = Equilibrium point, điểm mà "khúc tuyến cung cắt khúc tuyến cầu". Trong khi đó, số trung bình là ("the sum of X divided by n, where X is a variable and n is the number of observations, Sum(X)/n) = Tổng số chia cho số người (số trái, số lần...). * "Mô hình vĩ mô: SAI"; phải nói là: "Mô hình đại tượng" (macro model), chữ "vĩ mô" SAI bởi vì nó không có nghĩa gì cả, có lẽ Việt cộng sản nghĩ "macro model" là "mô hình vĩ đại" rồi viết ngắn lại là "mô hình vĩ mô"? Như câu "sinh viên du học" thì nói rút ngắn lại là du sinh, tương tợ như du đảng! Than ôi! (4) Ghép ráp chữ không đúng - nửa Nôm, nửa Nho. * "Siêu sao" thay vì "minh tinh" (tài tử), SAI ở chỗ là "Siêu" là chữ Nho, "Sao" là chữ nôm. * Quái gở hơn nữa là "siêu súng", "siêu cướp". (5) Dịch SAI ngoại ngữ: * "debt ceiling", Việt cộng dịch là "nợ trần" (Có thể làm độc giả nghĩ là "nợ trần ai", "nợ đời". Phải dịch là "mức nợ tối đa" hoặc "mức giới hạn của nợ". * "Software"; Việt cộng dịch là "phần mềm". Đây là danh từ khoa học, cần có Hàn Lâm Viện để sáng tạo danh từ khoa học nầy. Software dịch là "phần mềm" theo nghĩa đen thì thật là mù mờ không rõ nghĩa và ngu ngơ. Chữ "software" nên dịch là "nhu liệu". * "Nhà Trắng" (White House) dịch một cách ngu ngơ, làm giảm "uy tín" của dinh Tổng Thống Hoa Kỳ. White House được Việt Nam ngày trước gọi là "Tòa Bạch Ốc", vừa ngoại giao vừa lịch sự. Cộng sản hay dùng từ ngữ ngu ngơ quái dị để làm giảm uy tín của địch như "giặc lái", "lính thủy đánh bộ".... Nói tóm lại, ngôn ngữ Việt Nam rất trong sáng. Dùng sai nghĩa hoặc sai văn phạm là điều cần phải được bài bác và sửa chữa. Tôi đồng ý là ta cần phải phát triển ngôn ngữ theo đà tiến hóa của nhân loại. Tuy nhiên, đối với những tiếng đúng, trong sáng và có sẵn, ta phải dùng và tuyệt đối bài trừ những tiếng SAI, ngây ngô và quái gở mà cộng sản dùng thay cho những chữ trong sáng này. Tại sao ta để cho tiếng Việt trong sáng phải mai một và phải viết và nói cái ngôn ngữ truyên truyền vô nghĩa và sai lệch của cộng sản? Đây là một nhược điểm của MỘT SỐ người quốc gia. Những người từng sống trong xã hội tự do và "yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời" qua mấy chục năm. Chỉ đi tù cộng sản hoặc sống trong xã hội cộng sản một vài năm mà lại thâm nhiễm từ ngữ cộng sản không thể xóa bỏ. Thậm chí có vài người sau khi "đi học tập cải tạo" ít năm mà ngày nay còn nói "phía ngụy mình"! hay "sau ngày giải phóng"! Thật đau thương cho Mẹ Việt Nam! Có người cho rằng ta phải dùng từ ngữ Việt cộng sản để cho người trong nước hiểu. Tuy nhiên, nếu dùng từ ngữ Việt Nam (truyền thống) trong sáng mà người trong nước không hiểu thì chắc chúng ta phải sửa thơ KIỀU hoặc thơ của Bà Huyện Thanh Quan hoặc Nguyễn Công Trứ hoặc sách của nhóm Tự Lực Văn Đoàn ra từ ngữ cộng sản để cho học sinh trong nước học? Nếu sau nầy tiếng Việt trong sáng bị mai một thì đó là do cộng đồng người Việt Quốc Gia hải ngoại bất lực trước chính sách ngu dân của cộng sản. Nếu ta bị khuất phục trong tư tưởng thì nói chi chiến đấu cho sự sống còn của dân tộc? Tôi chân thành và long trọng mời gọi người Việt quốc gia hãy họp tác cùng nhau trong mặt trận bảo vệ Tiếng Nước Ta. Kính, Nguồn: VN-Online@yahoogroups.com
 title=

Dương Nguyệt Ánh

 

1

 


Dương Nguyệt Ánh

During the invasion of South Vietnam by the Communist North Vietnamese Army and their Viet Cong Agents, she and her family left their homeland, while the Army of the Republic of Vietnam (ARVN) were defending the capital city of Saigon. Her family were devout anti-communists. To escape communism, they left Vietnam by boat and sailed to the Philippines. They were assigned to a refugee camp. Her family then contacted the U.S. Embassy and were given political asylum in the United States.

She graduated from the University of Maryland with both a B.S. degree in Chemical Engineering and a B.S. degree in Computer Science.

In 1983 she started working as a Chemical Engineer at the Naval Surface Warfare Center, Indian Head Division.

 title= Dương Nguyệt Ánh

From 1991-1999, she managed all Navy basic, exploratory research and advanced development programs in High Explosives. Served as the U.S. Navy focus point for explosives and the transition of Navy explosives into weapon systems, providing consultation to government/military, industries and allied nations.

From 1999-2002, she managed all NSWC Indian Head's technical programs in Explosives and Undersea Weapons, from concept through engineering development to production and demilitarization.
She successfully assembled and led a team of scientists and engineers to develop the payload for a new weapon, now known as the thermobaric bomb, then proceeded to limited production and delivery to the Air Force, all in an unprecedented period of 67 days.

Nguyet Anh successfully led the development and transition of a total of 10 high performing explosives into 18 different U.S. weapons in the past 12 years, which is an unprecedented record of its kind.

She served as a U.S. Delegate at the NATO AC310 Subgroup I for Explosives, and chairman/member of many national and international Panels/Technical Steering Groups.

Since 2002 Nguyet Anh has been Director of Science and Technology of Naval Surface Warfare Center, U.S. Department of Defense, where she is responsible for Indian Head's overall technical investment strategies, guiding and overseeing research and development programs in all areas of science and technology and focusing these efforts toward the creation of future weapon generations for the United States.




 

2

 

 

2007 National Security Medal Recipient       


Dương Nguyệt Ánh

Biography

During the invasion of South Vietnam by the Communist North Vietnamese Army and their Viet Cong Agents, she and her family left their homeland, while the Army of the Republic of Vietnam (ARVN) were defending the capital city of Saigon. Her family were devout anti-communists. To escape communism, they left Vietnam by boat and sailed to the Philippines. They were assigned to a refugee camp. Her family then contacted the U.S. Embassy and were given political asylum in the United States.

She graduated from the University of Maryland with both a B.S. degree in Chemical Engineering and a B.S. degree in Computer Science.

In 1983 she started working as a Chemical Engineer at the Naval Surface Warfare Center, Indian Head Division.

 title= Dương Nguyệt Ánh

From 1991-1999, she managed all Navy basic, exploratory research and advanced development programs in High Explosives. Served as the U.S. Navy focus point for explosives and the transition of Navy explosives into weapon systems, providing consultation to government/military, industries and allied nations.

From 1999-2002, she managed all NSWC Indian Head's technical programs in Explosives and Undersea Weapons, from concept through engineering development to production and demilitarization.

She successfully assembled and led a team of scientists and engineers to develop the payload for a new weapon, now known as the thermobaric bomb, then proceeded to limited production and delivery to the Air Force, all in an unprecedented period of 67 days.

Nguyet Anh successfully led the development and transition of a total of 10 high performing explosives into 18 different U.S. weapons in the past 12 years, which is an unprecedented record of its kind.

She served as a U.S. Delegate at the NATO AC310 Subgroup I for Explosives, and chairman/member of many national and international Panels/Technical Steering Groups.

Since 2002 Nguyet Anh has been Director of Science and Technology of Naval Surface Warfare Center, U.S. Department of Defense, where she is responsible for Indian Head's overall technical investment strategies, guiding and overseeing research and development programs in all areas of science and technology and focusing these efforts toward the creation of future weapon generations for the United States.




 

4

2007 National Security Medal Recipient       


Chuyên Gia Chất Nổ Dương Nguyệt Ánh

Chuyên gia về chất nổ Dương Nguyệt Ánh chỉ huy một nhóm khoa học gia, chỉ trong 67 ngày đã chế tạo ra trái bom áp-nhiệt (thermobaric)* đầu tiên của Hoa Kỳ, loại bom mà khi nổ sẽ tạo ra một vầng mây hóa chất và một làn sóng chấn động có khả năng hủy diệt tất cả những gì ở trong tầm sát hại của nó. Được gọi là “bom diệt hầm ngầm”, đây là loại vũ khí dùng để hủy diệt các hang động, địa đạo được dùng làm căn cứ chỉ huy của đối phương trong cuộc chiến A Phú Hãn (Afkanistan) sau vụ khủng bố ngày 11 tháng 9. Hiện nay là một khoa học gia cố vấn cho Ngũ Giác Đài, bà Dương Nguyệt Ánh đang đảm nhiệm về việc phát minh ra các phương tiện kỹ thuật dùng vào cuộc chiến chống khủng bố.

Bà Dương Nguyệt Ánh đã chạy thoát khỏi Việt Nam năm 1975 cùng với gia đình hồi 15 tuổi hiện là một người khá bận rộn. Bà là nhân vật được đề cao trong cuốn sách vừa mới xuất bản, “Thay Đổi Thế Giới Chúng Ta: Những Chuyện Thật Về Những Người Nữ Kỹ Sư” (American Society of Civil Engineers, 2006), cũng như trong cuốn phim đoạt giải thưởng phim ảnh năm 2005, “Tại Sao Chúng Ta Chiến Đấu”, nói về chính sách ngoại giao và quân sự Hoa Kỳ, trong đó bà đã thảo luận về việc chế tạo bom cũng như những viễn tượng của bà về chiến tranh. Và lúc 10 giờ tối thứ Tư mới đây trong loạt phim tài liệu “Những Vũ Khí Tương Lai”, chương trình truyền hình của đài Discovery đã bật mí về cái thế giới bí mật của những vũ khí kỹ thuật cao và những người sáng tạo ra chúng, trong đó có bà Dương Nguyệt Ánh.

Động cơ nào đã thúc đẩy bà bước vào ngành kỹ sư hóa học và chế tạo vũ khí?

Lúc mới đến Mỹ, Anh văn của tôi rất tệ, thế nên tôi nghĩ rằng mình có thể học hành tốt hơn nếu chuyên tâm vào các ngành toán học, vật lý, hay hóa học. Còn tại sao lại đi vào ngành chế tạo vũ khí? Bởi vì tôi muốn phục vụ cho nền an ninh quốc phòng Hoa Kỳ. Là một người tị nạn chiến tranh, tôi không bao giờ quên được những người chiến sĩ Hoa Kỳ và VNCH đã từng bảo vệ cho tôi có một cuộc sống an toàn.

Gia đình của bà đã đào thoát khỏi Việt Nam, xô đẩy chen lấn nhau từ trực thăng nhảy xuống tàu rồi chiến hạm - chắc là phải kinh hoàng lắm?

Bạn không có thì giờ để suy nghĩ gì hết; viên phi công cứ luôn mồm thúc hối: “Di chuyển, di chuyển!” Bạn phải chờ đúng ngay thời điểm để nhảy từ tàu qua chiến hạm hoặc là không bao giờ còn có cơ hội nữa. Người anh em bà con của tôi lúc đó đang hoảng kinh lên… và khi mở mắt ra tôi thấy - anh ta đang bị treo lơ lửng bên sườn chiến hạm, đôi chân gần như dập nát ra.

Nhưng rồi đến lượt bà cũng phải nhảy thôi?

Tôi tê cứng cả người. Nhớ lại lúc đó tôi đã âm thầm tính toán khoảng cách và thời điểm chính xác để nhảy… Bên kia mọi người chạy đến sẵn sàng chụp bắt tôi. Đến lúc trông thấy gia đình biết là mình sống sót, tôi toát mồ hôi và sợ đến điếng người. Nếu chuyện này xảy ra khi tôi đang nhảy thì chắc là tôi đã tiêu rồi.

Bà theo học ngành kỹ sư hóa học tại Đại học Maryland và sau đó tốt nghiệp cao học về ngành Quản Trị Công Quyền tại American University. Làm thế nào mà bà lại trở thành một chuyên gia về vũ khí?

Khi mới tốt nghiệp, năm 1983, công việc đầu tiên của tôi là chuyên viên bào chế công thức về thuốc đẩy cho Trung Tâm Vũ Khí Điện Địa của Hải Quân Hoa Kỳ tại Indian Head. Tôi đã bào chế loại thuốc đẩy dùng để phóng hỏa tiễn từ nòng súng đi đến mục tiêu. Đây không phải là loại súng cầm tay đâu nhé, mà là những đại bác trên chiến hạm. Năm 1986 tôi trở thành nhà bào chế công thức tạo ra chất liệu cho việc phóng hỏa tiễn từ những dàn phóng trên các chiến hạm và phi cơ – tức là các loại hỏa tiễn không đối không và địa đối không. Chồng tôi đã trêu chọc rằng - tôi đúng là một nhà hỏa tiễn.

Vào năm 1991 thì tôi trở thành một chuyên gia về phát triển chất nổ và hai năm sau đó, tôi điều hành toàn bộ chương trình chất nổ của Hải Quân.

Bà là người đã điều khiển dự án “bom áp nhiệt diệt hầm ngầm”. Đó là công việc gì vậy?

Tháng 8 năm 2001 khi đang làm việc cho Cơ Quan Giảm Trừ Đe Dọa của Bộ Quốc Phòng nghiên cứu về một loại vũ khí có khả năng diệt trừ các hang động thì vụ 9/11 xảy ra, tôi được khuyến khích bảo là nên “thử thời vận” trong việc nghiên cứu về kỹ thuật chất nổ áp nhiệt (thermobaric) và biến nó thành vũ khí ngay lập tức để hỗ trợ cho chiến dịch Operation Enduring Freedom. Nhóm chuyên gia của tôi - gồm khoảng 100 khoa học gia, kỹ sư, và cán sự - chỉ trong vòng 67 ngày đã đi từ ý niệm sơ khởi đến việc chế tạo ra 11 trái bom áp nhiệt (thermobaric) đầu tiên.

Bằng cách nào mà bà đã thúc đẩy nhóm chuyên gia của mình đạt đến thời hạn kỷ lục như thế?

Đâu có đông cơ nào thúc đẩy bạn hơn là vụ 9/11, những hình ảnh của Ngũ Giác Đài, tòa Tháp Đôi và những người vô tội bị giết?

Đây hẳn là một công việc đầy rủi ro nguy hiểm?

Nếu bạn phạm một lỗi lầm khiếm khuyết nào đó, nhiều người sẽ phải mất mạng. Mọi người đều phải được huấn luyện chu đáo và luôn luôn làm việc từng đội. Bào chế chất nổ cũng giống như là bạn làm bánh: Trước hết bạn phải đổ các thành phần chất lỏng pha chế vào một cái bình trộn lớn, rồi thêm vào đó những đặc chất khác… ba cái thanh trộn to tướng không ngừng quay trong khi bạn tiếp tục cho vào các hợp chất pha chế. Pha trộn là một khâu vô cùng nguy hiểm, bạn phải dùng đến hệ thống viễn khiển ở một phòng khác. Rồi thì cái cục nhão này được đổ vào đầu đạn, giữ chặt trong một cái lò hấp khổng lồ để nung lên.

Là một nhà bào chế, công việc thực sự của bà là gì?

Trước tiên là tôi phải nghĩ ra một cái công thức. Sau đó bạn phải ở ngay tại chỗ khi thử nghiệm cái công thức này (bắt đầu bằng một số lượng nhỏ) để đánh giá độ nhạy của chất liệu xem cứ như là nó sẽ nổ tung ra trước mặt bạn. Rồi thì các kỹ sư sẽ thực hiện tiếp tiến trình tinh luyện. Đôi khi nếu chúng tôi sử dụng đến hàng trăm hay hàng ngàn pound (lbs) chất liệu, công thức sẽ phải được thay đổi.

Hiện người ta đang nói về việc trang bị những bom diệt hầm ngầm bằng vũ khí nguyên tử. Bà nghĩ như thế nào về chiến lược này?

Tôi xin được miễn bình luận về chuyện này.

Hiện nay bà đang làm công tác gì?

Từ năm 2006 tôi là một nhà cố vấn khoa học, hiện đang làm nhiệm vụ tham mưu về các vấn đề khoa học kỹ thuật cho Tư Lệnh Phó Hải Quân (đặc trách kế hoạch và chiến lược) đồng thời công tác cho Cơ Quan Điều Tra Tội Phạm (của) Hải Quân, điều tra các tội ác xảy ra trên căn cứ hay trên chiến hạm kể cả công tác phản gián… tức là bắt gián điệp. Chương trình truyền hình “NCIS” đã dựa vào đây để thực hiện chương trình của họ.

Mức độ xác thực của chương trình truyền hình này ra sao?

Với bốn con nhỏ, giữa việc bếp núc và giúp chúng làm bài tập ở nhà, thú thật tôi không có thì giờ rảnh rỗi để xem chương trình này.

Bà phản ứng như thế nào trước những lời chỉ trích?

Người ta sẽ đặt vấn đề là tại sao tôi lại dùng trí thông minh và vốn liếng đào tạo của mình để chế tạo bom… (không dùng vào việc gì khác hơn ngoài tàn phá, hủy diệt), tuy nhiên đối với tôi việc trước tiên là phải nghĩ đến những phương cách để bảo vệ binh sĩ của chúng ta.

Bà đã trình bày những gì qua loạt phim “Vũ Khí Tương Lai” trong chương trình đài truyền hình Discovery?

Về loại bom áp nhiệt (thermobaric) BLU-118/B mà nhóm chuyên gia của chúng tôi đã phát minh để xuyên phá các hang động tại A Phú Hãn. Nhóm truyền hình đã làm việc suốt ngày để thu hình công việc của tôi làm trong phòng thí nghiệm và tại cơ xưởng sản xuất nơi chúng tôi chế tạo loại chất nổ này.

CHÚ THÍCH:

Baric: Chất Barium, ký hiệu hóa học là Ba.

Muốn biết đặc tính của hóa chất này có thể xem: http://en.wikipedia.org/wiki/Barium


 

**

 

2007 National Security Medal Recipient       


Chuyên Gia Chất Nổ Dương Nguyệt Ánh

Chuyên gia về chất nổ Dương Nguyệt Ánh chỉ huy một nhóm khoa học gia, chỉ trong 67 ngày đã chế tạo ra trái bom áp-nhiệt (thermobaric)* đầu tiên của Hoa Kỳ, loại bom mà khi nổ sẽ tạo ra một vầng mây hóa chất và một làn sóng chấn động có khả năng hủy diệt tất cả những gì ở trong tầm sát hại của nó. Được gọi là “bom diệt hầm ngầm”, đây là loại vũ khí dùng để hủy diệt các hang động, địa đạo được dùng làm căn cứ chỉ huy của đối phương trong cuộc chiến A Phú Hãn (Afkanistan) sau vụ khủng bố ngày 11 tháng 9. Hiện nay là một khoa học gia cố vấn cho Ngũ Giác Đài, bà Dương Nguyệt Ánh đang đảm nhiệm về việc phát minh ra các phương tiện kỹ thuật dùng vào cuộc chiến chống khủng bố.

 title= Dương Nguyệt Ánh

Bà Dương Nguyệt Ánh đã chạy thoát khỏi Việt Nam năm 1975 cùng với gia đình hồi 15 tuổi hiện là một người khá bận rộn. Bà là nhân vật được đề cao trong cuốn sách vừa mới xuất bản, “Thay Đổi Thế Giới Chúng Ta: Những Chuyện Thật Về Những Người Nữ Kỹ Sư” (American Society of Civil Engineers, 2006), cũng như trong cuốn phim đoạt giải thưởng phim ảnh năm 2005, “Tại Sao Chúng Ta Chiến Đấu”, nói về chính sách ngoại giao và quân sự Hoa Kỳ, trong đó bà đã thảo luận về việc chế tạo bom cũng như những viễn tượng của bà về chiến tranh. Và lúc 10 giờ tối thứ Tư mới đây trong loạt phim tài liệu “Những Vũ Khí Tương Lai”, chương trình truyền hình của đài Discovery đã bật mí về cái thế giới bí mật của những vũ khí kỹ thuật cao và những người sáng tạo ra chúng, trong đó có bà Dương Nguyệt Ánh.

Động cơ nào đã thúc đẩy bà bước vào ngành kỹ sư hóa học và chế tạo vũ khí?

Lúc mới đến Mỹ, Anh văn của tôi rất tệ, thế nên tôi nghĩ rằng mình có thể học hành tốt hơn nếu chuyên tâm vào các ngành toán học, vật lý, hay hóa học. Còn tại sao lại đi vào ngành chế tạo vũ khí? Bởi vì tôi muốn phục vụ cho nền an ninh quốc phòng Hoa Kỳ. Là một người tị nạn chiến tranh, tôi không bao giờ quên được những người chiến sĩ Hoa Kỳ và VNCH đã từng bảo vệ cho tôi có một cuộc sống an toàn.

Gia đình của bà đã đào thoát khỏi Việt Nam, xô đẩy chen lấn nhau từ trực thăng nhảy xuống tàu rồi chiến hạm - chắc là phải kinh hoàng lắm?

Bạn không có thì giờ để suy nghĩ gì hết; viên phi công cứ luôn mồm thúc hối: “Di chuyển, di chuyển!” Bạn phải chờ đúng ngay thời điểm để nhảy từ tàu qua chiến hạm hoặc là không bao giờ còn có cơ hội nữa. Người anh em bà con của tôi lúc đó đang hoảng kinh lên… và khi mở mắt ra tôi thấy - anh ta đang bị treo lơ lửng bên sườn chiến hạm, đôi chân gần như dập nát ra.

Nhưng rồi đến lượt bà cũng phải nhảy thôi?

Tôi tê cứng cả người. Nhớ lại lúc đó tôi đã âm thầm tính toán khoảng cách và thời điểm chính xác để nhảy… Bên kia mọi người chạy đến sẵn sàng chụp bắt tôi. Đến lúc trông thấy gia đình biết là mình sống sót, tôi toát mồ hôi và sợ đến điếng người. Nếu chuyện này xảy ra khi tôi đang nhảy thì chắc là tôi đã tiêu rồi.

Bà theo học ngành kỹ sư hóa học tại Đại học Maryland và sau đó tốt nghiệp cao học về ngành Quản Trị Công Quyền tại American University. Làm thế nào mà bà lại trở thành một chuyên gia về vũ khí?

Khi mới tốt nghiệp, năm 1983, công việc đầu tiên của tôi là chuyên viên bào chế công thức về thuốc đẩy cho Trung Tâm Vũ Khí Điện Địa của Hải Quân Hoa Kỳ tại Indian Head. Tôi đã bào chế loại thuốc đẩy dùng để phóng hỏa tiễn từ nòng súng đi đến mục tiêu. Đây không phải là loại súng cầm tay đâu nhé, mà là những đại bác trên chiến hạm. Năm 1986 tôi trở thành nhà bào chế công thức tạo ra chất liệu cho việc phóng hỏa tiễn từ những dàn phóng trên các chiến hạm và phi cơ – tức là các loại hỏa tiễn không đối không và địa đối không. Chồng tôi đã trêu chọc rằng - tôi đúng là một nhà hỏa tiễn.

Vào năm 1991 thì tôi trở thành một chuyên gia về phát triển chất nổ và hai năm sau đó, tôi điều hành toàn bộ chương trình chất nổ của Hải Quân.

Bà là người đã điều khiển dự án “bom áp nhiệt diệt hầm ngầm”. Đó là công việc gì vậy?

Tháng 8 năm 2001 khi đang làm việc cho Cơ Quan Giảm Trừ Đe Dọa của Bộ Quốc Phòng nghiên cứu về một loại vũ khí có khả năng diệt trừ các hang động thì vụ 9/11 xảy ra, tôi được khuyến khích bảo là nên “thử thời vận” trong việc nghiên cứu về kỹ thuật chất nổ áp nhiệt (thermobaric) và biến nó thành vũ khí ngay lập tức để hỗ trợ cho chiến dịch Operation Enduring Freedom. Nhóm chuyên gia của tôi - gồm khoảng 100 khoa học gia, kỹ sư, và cán sự - chỉ trong vòng 67 ngày đã đi từ ý niệm sơ khởi đến việc chế tạo ra 11 trái bom áp nhiệt (thermobaric) đầu tiên.

Bằng cách nào mà bà đã thúc đẩy nhóm chuyên gia của mình đạt đến thời hạn kỷ lục như thế?

Đâu có đông cơ nào thúc đẩy bạn hơn là vụ 9/11, những hình ảnh của Ngũ Giác Đài, tòa Tháp Đôi và những người vô tội bị giết?

Đây hẳn là một công việc đầy rủi ro nguy hiểm?

Nếu bạn phạm một lỗi lầm khiếm khuyết nào đó, nhiều người sẽ phải mất mạng. Mọi người đều phải được huấn luyện chu đáo và luôn luôn làm việc từng đội. Bào chế chất nổ cũng giống như là bạn làm bánh: Trước hết bạn phải đổ các thành phần chất lỏng pha chế vào một cái bình trộn lớn, rồi thêm vào đó những đặc chất khác… ba cái thanh trộn to tướng không ngừng quay trong khi bạn tiếp tục cho vào các hợp chất pha chế. Pha trộn là một khâu vô cùng nguy hiểm, bạn phải dùng đến hệ thống viễn khiển ở một phòng khác. Rồi thì cái cục nhão này được đổ vào đầu đạn, giữ chặt trong một cái lò hấp khổng lồ để nung lên.

Là một nhà bào chế, công việc thực sự của bà là gì?

Trước tiên là tôi phải nghĩ ra một cái công thức. Sau đó bạn phải ở ngay tại chỗ khi thử nghiệm cái công thức này (bắt đầu bằng một số lượng nhỏ) để đánh giá độ nhạy của chất liệu xem cứ như là nó sẽ nổ tung ra trước mặt bạn. Rồi thì các kỹ sư sẽ thực hiện tiếp tiến trình tinh luyện. Đôi khi nếu chúng tôi sử dụng đến hàng trăm hay hàng ngàn pound (lbs) chất liệu, công thức sẽ phải được thay đổi.

Hiện người ta đang nói về việc trang bị những bom diệt hầm ngầm bằng vũ khí nguyên tử. Bà nghĩ như thế nào về chiến lược này?

Tôi xin được miễn bình luận về chuyện này.

Hiện nay bà đang làm công tác gì?

Từ năm 2006 tôi là một nhà cố vấn khoa học, hiện đang làm nhiệm vụ tham mưu về các vấn đề khoa học kỹ thuật cho Tư Lệnh Phó Hải Quân (đặc trách kế hoạch và chiến lược) đồng thời công tác cho Cơ Quan Điều Tra Tội Phạm (của) Hải Quân, điều tra các tội ác xảy ra trên căn cứ hay trên chiến hạm kể cả công tác phản gián… tức là bắt gián điệp. Chương trình truyền hình “NCIS” đã dựa vào đây để thực hiện chương trình của họ.

Mức độ xác thực của chương trình truyền hình này ra sao?

Với bốn con nhỏ, giữa việc bếp núc và giúp chúng làm bài tập ở nhà, thú thật tôi không có thì giờ rảnh rỗi để xem chương trình này.

Bà phản ứng như thế nào trước những lời chỉ trích?

Người ta sẽ đặt vấn đề là tại sao tôi lại dùng trí thông minh và vốn liếng đào tạo của mình để chế tạo bom… (không dùng vào việc gì khác hơn ngoài tàn phá, hủy diệt), tuy nhiên đối với tôi việc trước tiên là phải nghĩ đến những phương cách để bảo vệ binh sĩ của chúng ta.

Bà đã trình bày những gì qua loạt phim “Vũ Khí Tương Lai” trong chương trình đài truyền hình Discovery?

Về loại bom áp nhiệt (thermobaric) BLU-118/B mà nhóm chuyên gia của chúng tôi đã phát minh để xuyên phá các hang động tại A Phú Hãn. Nhóm truyền hình đã làm việc suốt ngày để thu hình công việc của tôi làm trong phòng thí nghiệm và tại cơ xưởng sản xuất nơi chúng tôi chế tạo loại chất nổ này.

CHÚ THÍCH:

Baric: Chất Barium, ký hiệu hóa học là Ba.

Muốn biết đặc tính của hóa chất này có thể xem: http://en.wikipedia.org/wiki/Barium





 

 

F/A-18E Super Hornet

 

peachy photo 367240f66log9n3k.jpg

 



Nàng Bạch Tuyết

Bảy Chú Lùn


Ngày xửa ngày xưa, vào một ngày nọ, một hoàng hậu mải mê nhìn cảnh tuyết rơi tuyệt đẹp ngoài cửa sổ khi đan len. Vì quá say sưa ngắm nhìn, bà vô ý để que đan đâm vào ngón tay và một giọt máu nhỏ xuống những bông tuyết đọng lại trên bậu cửa. Nhìn giọt máu đào trên nền tuyết trắng, bà tự nhủ: "Ước gì mình có một đứa con gái có da trắng như tuyết, môi đỏ như son và tóc đen như mun".

Chẳng lâu sau, ước mơ của bà thành hiện thực. Hoàng hậu sinh hạ được một công chúa và đặt tên là Bạch Tuyết.

Cũng không may, hoàng hậu qua đời ngay khi Bạch Tuyết chào đời. Chẳng bao lâu sau, đức vua cưới vợ mới cũng rất xinh đẹp nhưng rất phù phiếm và có nhiều quyền năng siêu nhiên.

Hoàng hậu mới có một chiếc gương thần và hàng ngày đều hỏi gương thần:

"Gương kia ngự ở trên tường,

Thế gian ai đẹp được dường như ta?".

Gương thần luôn trả lời:

"Muôn thưa hoàng hậu, bà là người đẹp nhất."

Nhưng một ngày kia, khi Bạch Tuyết tròn 17 tuổi, khi hoàng

hậu hỏi gương và lại được gương trả lời:

"Xưa kia bà đẹp nhất trần,

Ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn".

Hoàng hậu nổi lòng ghen tức và ra lệnh cho một lính ngự lâm mang Bạch Tuyết vào rừng để giết và mang tim về làm chứng. Người lính ngự lâm tốt bụng

không đành lòng giết Bạch Tuyết bèn tha cho nàng và giết một con hươu non để lấy tim mang về cho Hoàng hậu.



*******************************

The neg argues that enforcement of a tsting ban would be difficult. But an NPR article from July 2010 shows that enfrcement is easy - traffic officers




 

 
Nội Dung
Ngày xửa ngày xưa, vào một ngày nọ, một hoàng hậu mải mê nhìn cảnh tuyết rơi tuyệt đẹp ngoài cửa sổ khi đan len. Vì quá say sưa ngắm nhìn, bà vô ý để que đan đam vào ngón tay và một giọt máu nhỏ xuống những bông tuyết đọng lại trên bậu cửa. Nhịn giọt máu đào trên nền tuyết trắng, bà tự nhủ: "Ước gì mình có một đứa con gái có da trắng như tuyết, môi đỏ như son và tóc đen như mun". Chẳng lâu sau, ước mơ của bà thành hiện thực. Hoàng hậu sinh hạ được một công chúa và đặt tên là Bạch Tuyết. Cũng không may, hoàng hậu qua đời ngay khi Bạch Tuyết chào đời.

Chẳng bao lâu sau, đức vua cưới vợ mới cũng rất xinh đẹp nhưng rất phù phiếm và có nhiều quyền năng siêu nhiên. Hoàng hậu mới có một chiếc gương thần và hàng ngày đều hỏi gương thần: "Gương kia ngự ở trên tường, Thế gian ai đẹp được dường như ta?". Gương thần luôn trả lời "Muôn thưa hoàng hậu, bà là người đẹp nhất. Nhưng một ngày kia, khi Bạch Tuyết tròn 17tuổi, khi hoàng hậu hỏi gương lại đựoc gương trả lời "Xưa kia bà đẹp nhất trần, ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn"
Hoàng hậu nổi lòng ghen tức và ra lệnh cho một lính ngự lâm mang Bạch Tuyết vào rừng để giết và mang tim về làm chứng. Người lính ngự lâm tốt bụng không đành lòng giết Bạch Tuyết bèn tha cho nàng và giết một con hươu non để lấy tim mang về cho Hoàng hậu.
Bạch Tuyết lang thang đi mãi trong rừng tới khi đến được một túp lều nhỏ của 7 chú lùn. Nàng nghỉ lại đây và được 7 chú lùn cưu mang. Hoàng Hậu lại được một phen hoảng hồn và tức giận khi hỏi gương thần và được gương thần trả lời: "Xưa kia bà đẹp nhất trần, giờ đây Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn, Nhà nàng ở cách núi non, tại nhà của bảy chú lùn xa xa"
Hoàng hậu đã cải trang ba lần và tới nhà bảy chủ lùn để giết Bạch Tuyết. Lần đầu tiên, bà đóng giả làm người bán hàng rong và bán áo nhiều màu sắc, tới khi Bạch tuyết mặc thử, bà rút chặt dây làm Bạch tuyết ngất xỉu. Tưởng Bạch Tuyết đã chết, hoàng hậu bỏ đi. Các chú lùn về thấy Bạch Tuyết ngất bèn tháo dây nịt và Bạch Tuyết tỉnh lại. Lần tiếp theo, Hoàng hậu đóng giả thành một bà già bán nữ trang. Khi gặp Bạch tuyết, bà chải tóc cho Bạch Tuyết bằng một chiếc lược tẩm độc. Bạch Tuyết lại ngất xỉu nhưng sau đó lại được bảy chú lùn cứu sống. Lần cuối cùng, Hoàng hậu thâm độc tẩm thuốc độc vào một nửa quả táo và cải trang thành một bà nông dân. Khi Bạch Tuyết ngần ngại, hoàng hậu đã cắt nửa quả táo màu trắng phần không độc và ăn. Bạch Tuyết tin và ăn nửa đỏ còn lại, trúng độc và ngã lăn ra đất. Bảy chú lùn lần này không thể cứu được nữa và họ làm một cỗ quan tài bằng thủy tinh trong suốt và đặt Bạch Tuyết vào trong.
Thời gian trôi qua, một hoàng tử đi ngang qua và thấy Bạch Tuyết trong cô quan tài thủy tinh. Hoàng tử ngây ngất trước sắc đẹp của Bạch Tuyết và nảy sinh tình cảm với nàng. Hoàng tử xin lại thi hài Bạch Tuyết và mang về cung điện. Trên đường đi, một người hầu khiêng quan tài bị vấp ngã và làm quan tài rơi xuống đất. Miếng táo độc văng ra khỏi miệng Bạch tuyết và nàng tỉnh lại. Hoàng tử vui mừng vội cầu hôn nàng và tuyên bố tổ chức lễ cưới.
Hoàng hậu tưởng rằng Bạch Tuyết đã chết lại hỏi lại gương thần "Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai đẹp được dường như ta?" và lần này gương thần trả lời "Xưa kia bà đẹp nhất trần, Nay hoàng hậu mới muôn phần đẹp hơn"
Không biết hoàng hậu mới chính là Bạch Tuyết, Hoàng hậu tới dự lễ cưới và bà thực sự hoảng sợ khi nhận ra đó chính là Bạch Tuyết.
Bà hoàng hậu bị trừng phạt vì những điều không phải với bạch tuyết. Một đôi giày bằng sắt nung đỏ được đưa ra. Bà bị ép phải đi đôi giày này và nhảy cho tới khi chết.

 



Nàng Bạch Tuyết

Bảy Chú Lùn


Ngày xửa ngày xưa, vào một ngày nọ, một hoàng hậu mải mê nhìn cảnh tuyết rơi tuyệt đẹp ngoài cửa sổ khi đan len. Vì quá say sưa ngắm nhìn, bà vô ý để que đan đâm vào ngón tay và một giọt máu nhỏ xuống những bông tuyết đọng lại trên bậu cửa. Nhìn giọt máu đào trên nền tuyết trắng, bà tự nhủ: "Ước gì mình có một đứa con gái có da trắng như tuyết, môi đỏ như son và tóc đen như mun".

Chẳng lâu sau, ước mơ của bà thành hiện thực. Hoàng hậu sinh hạ được một công chúa và đặt tên là Bạch Tuyết.

Cũng không may, hoàng hậu qua đời ngay khi Bạch Tuyết chào đời. Chẳng bao lâu sau, đức vua cưới vợ mới cũng rất xinh đẹp nhưng rất phù phiếm và có nhiều quyền năng siêu nhiên.

Hoàng hậu mới có một chiếc gương thần và hàng ngày đều hỏi gương thần:

"Gương kia ngự ở trên tường,

Thế gian ai đẹp được dường như ta?".

Gương thần luôn trả lời:

"Muôn thưa hoàng hậu, bà là người đẹp nhất."

Nhưng một ngày kia, khi Bạch Tuyết tròn 17 tuổi, khi hoàng

hậu hỏi gương và lại được gương trả lời:

"Xưa kia bà đẹp nhất trần,

Ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn".

Hoàng hậu nổi lòng ghen tức và ra lệnh cho một lính ngự lâm mang Bạch Tuyết vào rừng để giết và mang tim về làm chứng. Người lính ngự lâm tốt bụng

không đành lòng giết Bạch Tuyết bèn tha cho nàng và giết một con hươu non để lấy tim mang về cho Hoàng hậu.



*******************************

The neg argues that enforcement of a tsting ban would be difficult. But an NPR article from July 2010 shows that enfrcement is easy - traffic officers




 

 

Quê nhà, quê người, quê Mỹ, quê Việt

Một bài viết của người Việt tại hải ngoại…


Có phải nếu mìnhở một nơi nào trên dưới ba mươi năm thì mình là người thuộc địa phương đó, đúng không? Đã biết bao nhiêu lần tôi đặt ra câu hỏi đó sau một ngày nhìn vào lịch thấy con số ghi năm đã bước vào năm thứ ba mươi của một người tị nạn.

Bây giờ có ai mới quen gặp tôi, hỏi: Bà ở đâu đến vậy? Thì chắc tôi sẽ trả lời rất tự nhiên, tôi ở San Jose, hay khi đang đi du lịch thì sẽ trả lời, tôi ở Mỹ đến. Tôi sẽ không trả lời là tôi ở Việt Nam đến nữa, chỉ trừ người ta hỏi, bà là người nước nào? Thì lúc đó tôi chắc chắn nói, tôi là người Việt Nam, để cho họ không nhầm với người Trung Hoa, Nhật, hay Phi.

Đúng, tôi ở Mỹ trên dưới ba mươi năm rồi, tôi là một người Mỹ. Bây giờ thử xem lại con người Mỹ của tôi.

Trước tiên mặt mũi, chân tay tôi chẳng có gì thay đổi cả. Vẫn khuôn mặt cấu trúc ít góc cạnh của người Á Đông và cái mũi tẹt khiêm tốn, tóc sợi to và đen, khi có tóc bạc thì nhìn thấy ngay, muốn giấu thì phải nhuộm.

Đối với người Á Đông thì tôi được gọi là người có nước da trắng, nhưng mầu trắng này thực ra là mầu ngà, và đứng cạnh một ông Tây, bà Mỹ nào thì nó vẫn cho cái căn cước da vàng rất rõ rệt. Khi tôi nói tiếng Anh thì cách phát âm vẫn có vấn đề, đôi khi nói nhanh quá thì sẽ vấp phải lỗi nói tiếng Anh theo cách dịch tiếng Việt trong đầu. Như thế bị chê là nói tiếng Anh bể (broken English). Về cách phục sức, nhà ở, xe cộ bên ngoài, tôi có thể không kém một người Mỹchính gốc.

Nhưng khi bước vào nhà tôi, từ những bức tranh treo ở phòng khách, bát đũa bầyở bàn ăn, chai nước mắm, hũ dưa cải trong bếp và nhất là sách, báo tiếng Việt ởkhắp nơi trong nhà, thì chắc ai cũng sẽ nhận ra ngay đó là một gia đình Việt Nam. Như thế thì tôi là người San Jose hay người Hà Nội, người Mỹ hay người Việt? Tôi ở đất này đến ba mươi năm rồi cơ mà.
Người ở Lạng Sơn, Thanh Hóa ra Hà Nội ở trên dưới ba mươi năm thì tự nhận mình là người Hà Nội; người ở Hải Phòng, Hải Dương vào Sài Gòn lập nghiệp từ năm 75, 76 tự nhận mình là người trong Nam.

Tôi ở Mỹ tìm về Việt Nam không ai chịu nhận tôi là người Việt nữa, dù tôi có yêu quê hương đến quặn thắt cả ruột gan, có gặp lại họ hàng nước mắt khôn cầm thì khi thăm viếng, hỏi han, họ vẫn thỉnh thoảng nói rất tự nhiên: chị đâu có phải là người Việt nữa, bây giờ chị là người Mỹ rồi, chắc cái này không hạp với chị, cái kia chị không ăn được, cái nọ chị không biết đâu.

Những lúc đó tôi chẳng biết mình phải phản ứng thế nào cho đúng. Cứ cãi tôi vẫn Việt, hay nhận đúng rồi tôi là Mỹ? Không, cả hai cùng sai cả. Những khi cần quyên tiền đóng góp vào việc công ích nào ở Việt Nam thì ai ai cũng nhắc lại cho tôi đến ngàn lần tôi là một người Việt Nam chính gốc. Rằng tôi phải có bổn phận và tình thương với đất nước, đồng bào. Tình thương thì nhất định lúc nào tôi cũng đầy ắp trong ngực rồi, tôi chẳng cần ai nhắc nữa, nhưng bổn phận thì cho tôi… nghĩ lại.
Tôi đã đóng góp bổn phận của tôi cho đất nước đó rồi. Một mối tình chết tức tưởi trong chiến tranh hơn ba mươi năm về trước, xương thịt của người tôi yêu nằm trong lòng đất, rồi lại phải đào lên, đốt thành tro than, bị đuổi mộ như đuổi nhà, đã trả bổn phận đó thay tôi rồi. Không đủ hay sao?

Bây giờ tôi phải có bổn phận đóng thuế hàng năm ở đất nước tôi đang sống để phụvới chính phủ sửa đường, xây trường học và nuôi những người ở khắp nơi mới tới, như trước kia đất nước này đã nuôi người Việt, vì giấy tờ cá nhân hiện tại xácđịnh tôi là người Mỹ. Tôi phải làm bổn phận công dân.

Có những ngày tôi lái xe bị kẹt ở xa lộ vào một buổi chiều mưa mùa thu; hay một buổi sáng mùa xuân vắng lặng, êm ả, đứng trong nhà nhìn ra mặt hồ, tôi cảm nhậnđược nơi mình đang hiện diện không phải là quê mình, không phải nước mình.
Chẳng có một lý do gì cụ thể, chỉ là những giọt mưa đập vào kính xe, chỉ là mặt nước hồ gờn gợn sóng. Mưa trên xa lộ Mỹ nhắc nhớ đến những cơn mưa tháng Năm ởThị Nghè, nhà mình ở Trần Quý Cáp, nhà anh ở trước rạp ciné Eden đứng trú mưa với nhau.

Nước ở hồ San Jose trước nhà nhắc đến nước sông ở bến Bạch Đằng mỗi lần qua phà sang bên kia Thủ Thiêm chơi với bạn, hay sóng nước ở bắc Mỹ Thuận những lần qua phà đi thăm họ hàng ở tận Bạc Liêu. Những lúc đó tôi bất chợt bắt gặp mình Việt Nam quá, vì những cái bóng Việt Nam thật mờ, thật xa lại chồng lên hình ảnh rõ rệt ngay trước mặt mình. Và kỳ diệu làm sao, những cái bóng đó nó mạnh đến nỗi mình quên mất là mình đang ở Mỹ. Chắc tại tôi là người Việt Nam.

Lại có những lần ở Việt Nam, tôi bị muỗi đốt kín cả hai ống chân, bị đau bụng liên miên cả tuần lễ. Đi đâu cũng phải hỏi đường, ai nhìn mình cũng biết mình từ đâu đến và đang đi lạc. Tiền bạc tính hoài vẫn sai. Nhiều khi đứng chênh vênh trên đường phố Sài Gòn, biết đất nước này vẫn là quê hương mình, những người đi lại chung quanh là đồng bào mình, nhưng sao không giống Việt Nam của mình, hình như đã có điều gì rất lạ.

Ngôn ngữ Việt thì thay đổi quá nhiều, pha trộn nửa Hán nửa Ta, chắp đầu của chữnày với cuối chữ của chữ kia, làm nên một chữ mới thật là “ấn tượng”. Cách phát âm của người Hà Nội bây giờ không giống cách phát âm cũ của ông bà, cha mẹ tôi ngày trước, và họ nói nhanh quá, tôi nghe không kịp. Cái tiếng nói trầm bổng, thanh lịch, chậm rãi, rõ ràng từng chữ của thời xa xưa bây giờ chỉ còn là cổtích.

Ngửng mặt lên nhìn bầu trời, vẫn bầu trời xanh biếc của thời tuổi trẻ, cúi xuống nhìn mặt đất, vẫn mặt đất thân quen, nhưng sao lòng hoang mang quá đỗi, và thấy đã có một khoảng cách nghìn trùng vô hình giữa mình và quê hương đất Việt. Chắc tôi là người Mỹ!

So sánh thời gian tôi sinh ra, sống ở Việt Nam và thời gian tôi bỏ Việt Nam rađi, sống ở Mỹ, hai con số đó đã gần ngang nhau. Tôi được học từ nhỏ quê hương là nơi tổ tiên lập nghiệp, là nơi chôn nhau cắt rốn. Ở trong nước có bài hát nổi tiếng “Quê hương mỗi người có một”, như là chỉ một mẹ thôi. Nhưng có người lại nói: Nơi nào mình sống ở đó suốt một quãng đời dài, có những người thân chung quanh mình, hưởng những ân huệ của phần đất cưu mang mình, thì nơi đó cũng được gọi là quê hương mình. Như vậy thì tôi có một hay hai quê?
Tôi sống ở Mỹ thì bạn bè gặp nhau thường nói: Cái này người Việt mình không hạp, hoặc người Mỹ họ mới thích nghi được việc này, người Việt mình không quen.
Khi đi dự buổi tiệc cuối năm của một công ty lớn ở Mỹ, toàn là những người Mỹsang trọng thì thấy rõ ngay mình là người Việt đi lạc, dù mình có sang trọng, lịch sự như họ. Hóa ra ở Mỹ hay về Việt Nam mình đều lạc chỗ cả.

Tôi nhớ mấy năm trước có lần trò chuyện với mẹ của một người bạn, lúc đó cụngoài 80 hãy còn minh mẫn, cụ theo đạo Phật. Trưởng nam của cụ và con dâu cụ tựnhiên rủ nhau theo đạo Công giáo. Găp tôi, cụ hỏi: Không biết anh Bình nhà tôi khi chết thì đi đâu? Phật giận anh ấy, vì anh ấy bỏ đi, Chúa chắc gì cho anh ấy vào, vì anh ấy mới quá! Năm nay cụ ngoài 90 tuổi rồi và không may, cụ bị Alzheimer. Vậy là cụ không còn minh mẫn để lo con mình không có chỗ dung thân cho phần hồn. Bây giờ thỉnh thoảng nghĩ lại những lời cụ nói, thấy mình ngay ở đời sống này cũng đã là một vạt nắng phất phơ bay. Quê nhà, quê người, quê Mỹ,quê Việt. Chao ôi! Cái thân cỏ bồng.

Nhưng lạ lắm, tôi biết chắc mình là người Việt, nhất là khi tôi nằm mơ. Trong giấc ngủ tôi thường gặp cha mẹ, gặp ngay trong những ngôi nhà cũ ở Việt Nam, gặp bạn bè cũng gặp trên đường phố Việt Nam từ ngày rất xa xưa, và bao giờtrong mơ cũng đối thoại bằng tiếng Việt. Tỉnh dậy đôi khi vẫn ứa nước mắt, dù là một giấc mơ vui. Thấy nhớ quê nhà quá đỗi!

Tôi nhớ lại trong những truyện ngắn, những bài thơ Đường tôi đọc thời rất xa xưa về người bỏ làng đi xa lâu năm trở về không ai nhận ra nữa. Hồi đó sao mà mình thương những ông già trong thơ đó thế! Bây giờ nghĩ lại thì người trong sách đó còn may mắn hơn mình, họ đâu có đi đến tận một nước khác như mình. Họchỉ bỏ làng, chứ không bỏ nước. Thế mà khi về còn ngơ ngác, bùi ngùi, tủi thân vì lạc chỗ ngay trong làng mình.

So sánh tôi với người bỏ làng ra đi trong những trang sách đó thì hoàn cảnh của tôi đáng buồn hơn nhiều. Không những đã bỏ làng, bỏ nước đi, còn nhận quốc tịch của một nước khác.

"Khi về đổi họ thay tên,
"Núi chùng bóng tủi, sông ghen cạn dòng".

 

 

Quê nhà, quê người, quê Mỹ, quê Việt

Một bài viết của người Việt tại hải ngoại…


Có phải nếu mìnhở một nơi nào trên dưới ba mươi năm thì mình là người thuộc địa phương đó, đúng không? Đã biết bao nhiêu lần tôi đặt ra câu hỏi đó sau một ngày nhìn vào lịch thấy con số ghi năm đã bước vào năm thứ ba mươi của một người tị nạn.

Bây giờ có ai mới quen gặp tôi, hỏi: Bà ở đâu đến vậy? Thì chắc tôi sẽ trả lời rất tự nhiên, tôi ở San Jose, hay khi đang đi du lịch thì sẽ trả lời, tôi ở Mỹ đến. Tôi sẽ không trả lời là tôi ở Việt Nam đến nữa, chỉ trừ người ta hỏi, bà là người nước nào? Thì lúc đó tôi chắc chắn nói, tôi là người Việt Nam, để cho họ không nhầm với người Trung Hoa, Nhật, hay Phi.

Đúng, tôi ở Mỹ trên dưới ba mươi năm rồi, tôi là một người Mỹ. Bây giờ thử xem lại con người Mỹ của tôi.

Trước tiên mặt mũi, chân tay tôi chẳng có gì thay đổi cả. Vẫn khuôn mặt cấu trúc ít góc cạnh của người Á Đông và cái mũi tẹt khiêm tốn, tóc sợi to và đen, khi có tóc bạc thì nhìn thấy ngay, muốn giấu thì phải nhuộm.

Đối với người Á Đông thì tôi được gọi là người có nước da trắng, nhưng mầu trắng này thực ra là mầu ngà, và đứng cạnh một ông Tây, bà Mỹ nào thì nó vẫn cho cái căn cước da vàng rất rõ rệt. Khi tôi nói tiếng Anh thì cách phát âm vẫn có vấn đề, đôi khi nói nhanh quá thì sẽ vấp phải lỗi nói tiếng Anh theo cách dịch tiếng Việt trong đầu. Như thế bị chê là nói tiếng Anh bể (broken English). Về cách phục sức, nhà ở, xe cộ bên ngoài, tôi có thể không kém một người Mỹchính gốc.

Nhưng khi bước vào nhà tôi, từ những bức tranh treo ở phòng khách, bát đũa bầyở bàn ăn, chai nước mắm, hũ dưa cải trong bếp và nhất là sách, báo tiếng Việt ởkhắp nơi trong nhà, thì chắc ai cũng sẽ nhận ra ngay đó là một gia đình Việt Nam. Như thế thì tôi là người San Jose hay người Hà Nội, người Mỹ hay người Việt? Tôi ở đất này đến ba mươi năm rồi cơ mà.
Người ở Lạng Sơn, Thanh Hóa ra Hà Nội ở trên dưới ba mươi năm thì tự nhận mình là người Hà Nội; người ở Hải Phòng, Hải Dương vào Sài Gòn lập nghiệp từ năm 75, 76 tự nhận mình là người trong Nam.

Tôi ở Mỹ tìm về Việt Nam không ai chịu nhận tôi là người Việt nữa, dù tôi có yêu quê hương đến quặn thắt cả ruột gan, có gặp lại họ hàng nước mắt khôn cầm thì khi thăm viếng, hỏi han, họ vẫn thỉnh thoảng nói rất tự nhiên: chị đâu có phải là người Việt nữa, bây giờ chị là người Mỹ rồi, chắc cái này không hạp với chị, cái kia chị không ăn được, cái nọ chị không biết đâu.

Những lúc đó tôi chẳng biết mình phải phản ứng thế nào cho đúng. Cứ cãi tôi vẫn Việt, hay nhận đúng rồi tôi là Mỹ? Không, cả hai cùng sai cả. Những khi cần quyên tiền đóng góp vào việc công ích nào ở Việt Nam thì ai ai cũng nhắc lại cho tôi đến ngàn lần tôi là một người Việt Nam chính gốc. Rằng tôi phải có bổn phận và tình thương với đất nước, đồng bào. Tình thương thì nhất định lúc nào tôi cũng đầy ắp trong ngực rồi, tôi chẳng cần ai nhắc nữa, nhưng bổn phận thì cho tôi… nghĩ lại.
Tôi đã đóng góp bổn phận của tôi cho đất nước đó rồi. Một mối tình chết tức tưởi trong chiến tranh hơn ba mươi năm về trước, xương thịt của người tôi yêu nằm trong lòng đất, rồi lại phải đào lên, đốt thành tro than, bị đuổi mộ như đuổi nhà, đã trả bổn phận đó thay tôi rồi. Không đủ hay sao?

Bây giờ tôi phải có bổn phận đóng thuế hàng năm ở đất nước tôi đang sống để phụvới chính phủ sửa đường, xây trường học và nuôi những người ở khắp nơi mới tới, như trước kia đất nước này đã nuôi người Việt, vì giấy tờ cá nhân hiện tại xácđịnh tôi là người Mỹ. Tôi phải làm bổn phận công dân.

Có những ngày tôi lái xe bị kẹt ở xa lộ vào một buổi chiều mưa mùa thu; hay một buổi sáng mùa xuân vắng lặng, êm ả, đứng trong nhà nhìn ra mặt hồ, tôi cảm nhậnđược nơi mình đang hiện diện không phải là quê mình, không phải nước mình.
Chẳng có một lý do gì cụ thể, chỉ là những giọt mưa đập vào kính xe, chỉ là mặt nước hồ gờn gợn sóng. Mưa trên xa lộ Mỹ nhắc nhớ đến những cơn mưa tháng Năm ởThị Nghè, nhà mình ở Trần Quý Cáp, nhà anh ở trước rạp ciné Eden đứng trú mưa với nhau.

Nước ở hồ San Jose trước nhà nhắc đến nước sông ở bến Bạch Đằng mỗi lần qua phà sang bên kia Thủ Thiêm chơi với bạn, hay sóng nước ở bắc Mỹ Thuận những lần qua phà đi thăm họ hàng ở tận Bạc Liêu. Những lúc đó tôi bất chợt bắt gặp mình Việt Nam quá, vì những cái bóng Việt Nam thật mờ, thật xa lại chồng lên hình ảnh rõ rệt ngay trước mặt mình. Và kỳ diệu làm sao, những cái bóng đó nó mạnh đến nỗi mình quên mất là mình đang ở Mỹ. Chắc tại tôi là người Việt Nam.

Lại có những lần ở Việt Nam, tôi bị muỗi đốt kín cả hai ống chân, bị đau bụng liên miên cả tuần lễ. Đi đâu cũng phải hỏi đường, ai nhìn mình cũng biết mình từ đâu đến và đang đi lạc. Tiền bạc tính hoài vẫn sai. Nhiều khi đứng chênh vênh trên đường phố Sài Gòn, biết đất nước này vẫn là quê hương mình, những người đi lại chung quanh là đồng bào mình, nhưng sao không giống Việt Nam của mình, hình như đã có điều gì rất lạ.

Ngôn ngữ Việt thì thay đổi quá nhiều, pha trộn nửa Hán nửa Ta, chắp đầu của chữnày với cuối chữ của chữ kia, làm nên một chữ mới thật là “ấn tượng”. Cách phát âm của người Hà Nội bây giờ không giống cách phát âm cũ của ông bà, cha mẹ tôi ngày trước, và họ nói nhanh quá, tôi nghe không kịp. Cái tiếng nói trầm bổng, thanh lịch, chậm rãi, rõ ràng từng chữ của thời xa xưa bây giờ chỉ còn là cổtích.

Ngửng mặt lên nhìn bầu trời, vẫn bầu trời xanh biếc của thời tuổi trẻ, cúi xuống nhìn mặt đất, vẫn mặt đất thân quen, nhưng sao lòng hoang mang quá đỗi, và thấy đã có một khoảng cách nghìn trùng vô hình giữa mình và quê hương đất Việt. Chắc tôi là người Mỹ!

So sánh thời gian tôi sinh ra, sống ở Việt Nam và thời gian tôi bỏ Việt Nam rađi, sống ở Mỹ, hai con số đó đã gần ngang nhau. Tôi được học từ nhỏ quê hương là nơi tổ tiên lập nghiệp, là nơi chôn nhau cắt rốn. Ở trong nước có bài hát nổi tiếng “Quê hương mỗi người có một”, như là chỉ một mẹ thôi. Nhưng có người lại nói: Nơi nào mình sống ở đó suốt một quãng đời dài, có những người thân chung quanh mình, hưởng những ân huệ của phần đất cưu mang mình, thì nơi đó cũng được gọi là quê hương mình. Như vậy thì tôi có một hay hai quê?
Tôi sống ở Mỹ thì bạn bè gặp nhau thường nói: Cái này người Việt mình không hạp, hoặc người Mỹ họ mới thích nghi được việc này, người Việt mình không quen.
Khi đi dự buổi tiệc cuối năm của một công ty lớn ở Mỹ, toàn là những người Mỹsang trọng thì thấy rõ ngay mình là người Việt đi lạc, dù mình có sang trọng, lịch sự như họ. Hóa ra ở Mỹ hay về Việt Nam mình đều lạc chỗ cả.

Tôi nhớ mấy năm trước có lần trò chuyện với mẹ của một người bạn, lúc đó cụngoài 80 hãy còn minh mẫn, cụ theo đạo Phật. Trưởng nam của cụ và con dâu cụ tựnhiên rủ nhau theo đạo Công giáo. Găp tôi, cụ hỏi: Không biết anh Bình nhà tôi khi chết thì đi đâu? Phật giận anh ấy, vì anh ấy bỏ đi, Chúa chắc gì cho anh ấy vào, vì anh ấy mới quá! Năm nay cụ ngoài 90 tuổi rồi và không may, cụ bị Alzheimer. Vậy là cụ không còn minh mẫn để lo con mình không có chỗ dung thân cho phần hồn. Bây giờ thỉnh thoảng nghĩ lại những lời cụ nói, thấy mình ngay ở đời sống này cũng đã là một vạt nắng phất phơ bay. Quê nhà, quê người, quê Mỹ,quê Việt. Chao ôi! Cái thân cỏ bồng.

Nhưng lạ lắm, tôi biết chắc mình là người Việt, nhất là khi tôi nằm mơ. Trong giấc ngủ tôi thường gặp cha mẹ, gặp ngay trong những ngôi nhà cũ ở Việt Nam, gặp bạn bè cũng gặp trên đường phố Việt Nam từ ngày rất xa xưa, và bao giờtrong mơ cũng đối thoại bằng tiếng Việt. Tỉnh dậy đôi khi vẫn ứa nước mắt, dù là một giấc mơ vui. Thấy nhớ quê nhà quá đỗi!

Tôi nhớ lại trong những truyện ngắn, những bài thơ Đường tôi đọc thời rất xa xưa về người bỏ làng đi xa lâu năm trở về không ai nhận ra nữa. Hồi đó sao mà mình thương những ông già trong thơ đó thế! Bây giờ nghĩ lại thì người trong sách đó còn may mắn hơn mình, họ đâu có đi đến tận một nước khác như mình. Họchỉ bỏ làng, chứ không bỏ nước. Thế mà khi về còn ngơ ngác, bùi ngùi, tủi thân vì lạc chỗ ngay trong làng mình.

So sánh tôi với người bỏ làng ra đi trong những trang sách đó thì hoàn cảnh của tôi đáng buồn hơn nhiều. Không những đã bỏ làng, bỏ nước đi, còn nhận quốc tịch của một nước khác.

"Khi về đổi họ thay tên,
"Núi chùng bóng tủi, sông ghen cạn dòng".

 

--------------------------------------------

 


Chú Ý

bốn mùa luân chuyển trong trời đất và được phản ánh trong thi ca, âm nhạc, hội họa và nhiếp ảnh thật xuất sắc, đặc sắc , độc đáo và đẹp đẻ vô cùng. Cảm ơn thi nhân, nhạc sĩ, hoọa sĩ và nhiếp ảnh gia cũng như những nghệ sĩ đã sáng tạo cho đời những vần thơ, bản nhạc, bức tranh bức ảnh cho chúng ta thưởng thức, chiêm ngưỡng.




 

    Nợ xấu của các ngân hàng hiện nay liên quan rất nhiều đến nợ xấu của các doanh nghiệp Nhà nước đối với Ngân hàng.
    Kinh tế

 

Liệu kinh tế Việt Nam sẽ thoát đáy?

 

000_Hkg803181-305.jpg align=
khu đô thị mới Phú Mỹ Hưng được biết đến như một hình mẫu thành công về phát triển đô thị và kinh tế ở Sài Gòn.
AFP photo

Nhìn nhận về thách thức này, chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan nêu lên nhận xét của bà về vấn đề nợ xấu:

“Nợ xấu của các ngân hàng hiện nay liên quan rất nhiều đến nợ xấu của các doanh nghiệp Nhà nước đối với Ngân hàng.  Theo thông tin thì 70% nợ của các ngân hàng thương mại là nợ của các doanh nghiệp Nhà nước; số nợ của các Doanh nghiệp Nhà nước đối với ngân hàng thương mại cũng tăng lên.”

Theo tính toán, số nợ xấu hiện tại tương đương khoảng 60 tỷ đô la, mặc dù, Ngân hàng nhà nước vừa ra quyết định thành lập công ty quản lý tài sản VAMC, nhưng với vốn điều lệ chỉ 500 tỷ đồng, cộng với độ trễ trong tác động của các nghiệp vụ mua bán nợ, xem ra vấn đề nợ xấu vẫn còn là một nỗi lo lớn.

Quay trở lại triển vọng 6 tháng cuối năm, kể từ gần 2 thập kỷ qua, tốc độ tăng trưởng GDP của Việt Nam gần như xoay quanh mức 7,5% và nếu như năm nay tăng trưởng có đạt được như dự báo 5,5% thì đây cũng sẽ là năm thứ 3 liên tiếp, GDP của Việt Nam dưới mức 6%.

 


 title=

Đặng Mỹ Dung

 

0

 

abc

 

abc**

 

 





Tips for Memo Reports
  • Use memo format for most short (eight or fewer papers) informal reports within an organization.

  • Leave side margins of 1 to 11/4 inches.

  • Sign your initials on the FROM line.

  • Use an informal, conversational style.

  • Include talking (descriptive) or functional side headings to organize a report into logical divisions.

  • For a receptive audience, put recommendations first.

  • For an unreceptive audience, put recommendations last.




 

The residents have also expressed concerns over the following service interruptions:

  1. Television cable was severed five times in one week.

  2. Telephone service was interrupted four times in two weeks due to damage to the main telephone line.

  3. City water lines were broken two times with interruption of water service for extended periods of time.

  4. Electric service is frequently interrupted.
  5. As this may be a delicate matter, I felt that I should contact you before informing the city attorney’s office about the matter. I am hopeful that you will provide appropriate advice to me within a day or two.

     

    .


    “What Will Matter”
    by Michael Josephson
    http://josephsoninstitute.org/movie_whatwillmatter.html

     

    Mercedes-Benz S 500 INTELLIGENT DRIVE

     

     title=

    Khoa Học Gia - Dương Nguyệt Ánh

    http://ct.mob0.com/Textures/preview/bgrnd7.jpg Sea of Japan (Archive)

     

    22

    TIÊU DIỆT CỘNG SẢN
    VIỆT NAM

    LÀ CON ĐƯỜNG DUY NHẤT
    ĐỂ BẢO VỆ TỔ QUỐC

     

    33

     

    LẬT ĐỔ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM

    Khi bài toán này giải xong thì sẽ
    mở đường cho các giải pháp khác.

     

    44

     

    Phải thuộc nằm lòng câu này: "Việt cộng/Cộng sản chỉ có thể thay thế chứ không thể sửa đổi".

     

     


     

No comments:

Post a Comment